Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Chỉ Là Vô Tư
Lưu Vĩnh Hạ
Em vô tư_Anh vô tư
Hai ta cứ thế mà như không hề
Chữ vô tư_ nghe dễ nghe
Lẫn trong tiếng nói mà khe khẽ lời
Vô tư không phải hững hờ
Chỉ trang sách vở một tờ giấy thôi
Vô tư như một bài thơ
Ai nhận thì nhận thờ ơ cũng đành
Con thuyền nào chẳng chồng chành
Nước biển nào chẳng màu xanh bao giờ
Hồn nhiên đi giữa cuộc đời
Giật mình bỗng thấy chiều rơi lá vàng
Vô tư em lại hỏi anh
Bao giờ mới biết muộn màng trong tay
Bao giờ mới hết ngày mai
Bao giờ con phố cúa hai chúng mình
Vô tư như thể cố tình
Xui hai ta lại bóng hình bên nhau
Em vô tư gửi niềm đau
Anh vô tư lại tìm trao nỗi sầu
Lưu Vĩnh Hạ
Em vô tư_Anh vô tư
Hai ta cứ thế mà như không hề
Chữ vô tư_ nghe dễ nghe
Lẫn trong tiếng nói mà khe khẽ lời
Vô tư không phải hững hờ
Chỉ trang sách vở một tờ giấy thôi
Vô tư như một bài thơ
Ai nhận thì nhận thờ ơ cũng đành
Con thuyền nào chẳng chồng chành
Nước biển nào chẳng màu xanh bao giờ
Hồn nhiên đi giữa cuộc đời
Giật mình bỗng thấy chiều rơi lá vàng
Vô tư em lại hỏi anh
Bao giờ mới biết muộn màng trong tay
Bao giờ mới hết ngày mai
Bao giờ con phố cúa hai chúng mình
Vô tư như thể cố tình
Xui hai ta lại bóng hình bên nhau
Em vô tư gửi niềm đau
Anh vô tư lại tìm trao nỗi sầu