Bình Bát Quê Nghèo

Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ

Bình Bát Quê Nghèo

Lưu Vĩnh Hạ

Có những lúc tôi ôm ngày mộng ngủ
Mơ trở về những ngày tháng xa xưa
Mái nhà tranh nằm dưới bóng hàng dừa
Con sông quê bên bồi và bên lỡ

Tuổi thơ ơi kỷ niệm nào một thuở
Đã cùng tôi và lũ bạn bên sông
Bên ao sâu ngồi câu cá rô đồng
Hái chia nhau từng trái thơm bình bát

Trái bình bát quê nghèo còn vị lạt
Không như là quả ngọt mãng cầu dai
Không như xoài khi chín vàng ngất ngây
Nhưng cũng đủ làm say lòng lũ trẻ

Tiếng võng trưa ầu ơ lời ru mẹ
Bụi chuối nào xào xạc tiếng lá đưa
Lũ trẻ thơ ơ ới gọi nhau đùa
Dầm đường cát trong ly đầy bình bát

Nhè nhẹ đưa chút hương thơm ngào ngạt
Bình bát nào từng muỗng chia cho nhau
Những hạt đen nho nhỏ như mãng cầu
Đứa sún răng cầm lên cười ngặt nghoẽo

Bình bát ơi một thời xa mấy nẻo
Nay tìm về nuôi nấng kỷ niệm xưa
Nhớ thật nhiều thuở nhỏ thích tắm mưa
Trên cầu khỉ nô đùa từng đứa nhảy

Bình bát ơi tìm thời gian sống lại
Đâu trái nghèo mộc mạc của tuổi thơ
Những ngày xưa còn dại đến bây giờ
Thương bình bát và lời ru của mẹ
Chưa phân loại
Uncategorized