Tác giả: Trần Đại - Trandaik
Nắm tay mẹ đến trường
một thu sớm mù sương
ngày đầu con cắp sách
đạn nổ rền trên nương
Nắm tay mẹ qua làng
cuộc đời mẹ dở dang
trai trẻ, già chòng ghẹo
nón lá buồn che ngang
Nắm tay mẹ qua đồn
một tờ giấy thăm nuôi
áo rách mẹ ngậm ngùi
tóc rối mẹ buông xuôi
Nắm tay mẹ thăm chồng
nơi rừng núi xiềng gông
tên người vừa xoá sổ
xác vùi giữa hoang đồng
Nắm tay mẹ sang sông
gượng tô chút phấn hồng
nước trôi về trăm ngả
thuyền mẹ chỉ một dòng
Nắm tay mẹ đi vùng
đất phèn chua canh tác
đồng hoang như sa mạc
tương lai quá mịt mùng
Nắm tay mẹ bôn ba
đời mưa gió không nhà
thềm khuya sương lạnh lẽo
mấy phố thị buồn teo
Tay cũng đành thôi nắm
giã biệt một đêm rằm
vượt trùng dương sóng gió
bến bờ nọ xa xăm
Cầm tay mẹ nghẹn ngào
ba mươi năm rồi sao
cũng may còn thấy mặt
đường đời quá gian lao
Dắt tay mẹ lên chùa
chuông mõ chiều vọng khua
mẹ lâm râm khấn vái
rồi khụy dưới phật đài
Xoa tay mẹ lần này
là vĩnh biệt từ đây
mai mẹ về chín suối
thương nhớ mãi bàn tay
một thu sớm mù sương
ngày đầu con cắp sách
đạn nổ rền trên nương
Nắm tay mẹ qua làng
cuộc đời mẹ dở dang
trai trẻ, già chòng ghẹo
nón lá buồn che ngang
Nắm tay mẹ qua đồn
một tờ giấy thăm nuôi
áo rách mẹ ngậm ngùi
tóc rối mẹ buông xuôi
Nắm tay mẹ thăm chồng
nơi rừng núi xiềng gông
tên người vừa xoá sổ
xác vùi giữa hoang đồng
Nắm tay mẹ sang sông
gượng tô chút phấn hồng
nước trôi về trăm ngả
thuyền mẹ chỉ một dòng
Nắm tay mẹ đi vùng
đất phèn chua canh tác
đồng hoang như sa mạc
tương lai quá mịt mùng
Nắm tay mẹ bôn ba
đời mưa gió không nhà
thềm khuya sương lạnh lẽo
mấy phố thị buồn teo
Tay cũng đành thôi nắm
giã biệt một đêm rằm
vượt trùng dương sóng gió
bến bờ nọ xa xăm
Cầm tay mẹ nghẹn ngào
ba mươi năm rồi sao
cũng may còn thấy mặt
đường đời quá gian lao
Dắt tay mẹ lên chùa
chuông mõ chiều vọng khua
mẹ lâm râm khấn vái
rồi khụy dưới phật đài
Xoa tay mẹ lần này
là vĩnh biệt từ đây
mai mẹ về chín suối
thương nhớ mãi bàn tay