Tác giả: Phan Khôi
Bình Tây trấn Bắc sử nghìn thu,
Ấy cỏ mờ rêu đất một u!
Ấy dũng ấy trung là thế thế!
Mà ân mà nghĩa ở mô mô!
Chim gào hờn sót xuân ầm ỹ;
Hùm thét oai lưa gió vụt vù,
Cái chuyện anh hùng ai giở đến,
Hồ Tây còn vẳng tiếng chuông bu.
(Thực Nghiệp, 1921)
--
Mộ Lê Chất
Bình Tây, trấn Bắc: sử ngàn thu
Cỏ ấy, rêu mờ đất một u
Ấy dũng, ấy trung là thế thế
Mà ân, mà nghĩa ở mô mô?
Chim gào di hậu xuân âm ỉ
Hùm thét oai lưa gió vụt vù.
Câu chuyện anh hùng khi tưởng tới,
Hồ Tây còn vẳng tiếng chuông bu.
trích: Những bài thơ hay trong văn chương Việt Nam
Lam Giang, Nguyễn Quang Trứ
Ấy cỏ mờ rêu đất một u!
Ấy dũng ấy trung là thế thế!
Mà ân mà nghĩa ở mô mô!
Chim gào hờn sót xuân ầm ỹ;
Hùm thét oai lưa gió vụt vù,
Cái chuyện anh hùng ai giở đến,
Hồ Tây còn vẳng tiếng chuông bu.
(Thực Nghiệp, 1921)
--
Mộ Lê Chất
Bình Tây, trấn Bắc: sử ngàn thu
Cỏ ấy, rêu mờ đất một u
Ấy dũng, ấy trung là thế thế
Mà ân, mà nghĩa ở mô mô?
Chim gào di hậu xuân âm ỉ
Hùm thét oai lưa gió vụt vù.
Câu chuyện anh hùng khi tưởng tới,
Hồ Tây còn vẳng tiếng chuông bu.
trích: Những bài thơ hay trong văn chương Việt Nam
Lam Giang, Nguyễn Quang Trứ