Tác giả: Nguyễn Quang Long
Tóc mẹ giờ bạc trắng với thời gian
Tấm thân gội trăm ngàn ngày mưa gió
Tay khô ráp chai sần đen nhựa cỏ
Mắt thâm quầng vò võ bởi sầu vương
Vững đôi chân mẹ đi khắp nẻo đường
Cùng năm tháng phong sương gùi mưa nắng
Thân còm cõi suốt cuộc đời mang nặng
Gánh phong trần đeo đẳng có màng đâu
Quãng thời gian đã nặng nỗi âu sầu
Thời xuân sắc giờ đâu tìm được nữa
Tim yêu ấy ngày đêm luôn mở cửa
Nụ cười hiền chan chứa ngỡ hằng nga
Thoáng qua mau giờ mẹ đã lên bà
Trông đàn cháu bao la lòng nhân ái
Chưa một phút mẹ hiền thôi mê mải
Vẫn tươi cười đâu ngại cảnh lầm than
Mong tương lại cuộc sống chả cơ hàn
Và hạnh phúc ngập tràn trong êm ấm
Tim con mãi khắc tình người sâu đậm
Mẹ luôn là cô Tấm của đời con .
HD ngày 12 tháng 03 năm 2019
Tấm thân gội trăm ngàn ngày mưa gió
Tay khô ráp chai sần đen nhựa cỏ
Mắt thâm quầng vò võ bởi sầu vương
Vững đôi chân mẹ đi khắp nẻo đường
Cùng năm tháng phong sương gùi mưa nắng
Thân còm cõi suốt cuộc đời mang nặng
Gánh phong trần đeo đẳng có màng đâu
Quãng thời gian đã nặng nỗi âu sầu
Thời xuân sắc giờ đâu tìm được nữa
Tim yêu ấy ngày đêm luôn mở cửa
Nụ cười hiền chan chứa ngỡ hằng nga
Thoáng qua mau giờ mẹ đã lên bà
Trông đàn cháu bao la lòng nhân ái
Chưa một phút mẹ hiền thôi mê mải
Vẫn tươi cười đâu ngại cảnh lầm than
Mong tương lại cuộc sống chả cơ hàn
Và hạnh phúc ngập tràn trong êm ấm
Tim con mãi khắc tình người sâu đậm
Mẹ luôn là cô Tấm của đời con .
HD ngày 12 tháng 03 năm 2019