Tác giả: Nguyên Hữu
TỰ DƯNG BUỒN
Tự dưng buồn
Tự dưng mình thấy buồn vô cùng tận
Thật ngược đời
Vì ngoài kia đó
Có rất nhiều tấp nập những cuộc vui
Cơn gió thổi
Nắng vàng rơi
Khung cảnh đẹp
Không ai buồn
Sao tôi buồn ghê gớm thế đời ơi...
Sáng mồ côi
Thiếu tiếng cười của người khách cũ
Bùi ngùi
Rơi
Vỡ rồi giọt sương sáng
Long lanh
Tinh khôi
Lành lạnh bên cạnh đời một nỗi buồn
Tự dưng...
Tự dưng
Tự dưng
Sao mông lung quá
Khói thuốc buồn nức nở nhòa tan
Chai rượu tủi
Ta thường ngày kêu đắng
Nay buồn cười
Không thấy đắng
Hay hay
Đôi mắt này
Có ai làm gì đâu mà rơm rớm
Phá lên cười rơi một giọt ly say
Ngược đời thật
Tự dưng buồn
Tự dưng...
11.01.2014
Nguyên Hữu
Tự dưng buồn
Tự dưng mình thấy buồn vô cùng tận
Thật ngược đời
Vì ngoài kia đó
Có rất nhiều tấp nập những cuộc vui
Cơn gió thổi
Nắng vàng rơi
Khung cảnh đẹp
Không ai buồn
Sao tôi buồn ghê gớm thế đời ơi...
Sáng mồ côi
Thiếu tiếng cười của người khách cũ
Bùi ngùi
Rơi
Vỡ rồi giọt sương sáng
Long lanh
Tinh khôi
Lành lạnh bên cạnh đời một nỗi buồn
Tự dưng...
Tự dưng
Tự dưng
Sao mông lung quá
Khói thuốc buồn nức nở nhòa tan
Chai rượu tủi
Ta thường ngày kêu đắng
Nay buồn cười
Không thấy đắng
Hay hay
Đôi mắt này
Có ai làm gì đâu mà rơm rớm
Phá lên cười rơi một giọt ly say
Ngược đời thật
Tự dưng buồn
Tự dưng...
11.01.2014
Nguyên Hữu