Tình Yêu & Thời Gian

Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu

Tôi gom những giọt thu đốm vàng trên lá
Thả vào heo may trong chiều tím nhạt nhoà
Thấy bóng hình em dạo bước đường xa
Lối cũ, ngày qua
Giờ mình tôi đứng đó.
Em đi rồi
Lòng tôi đông ập tới
Lạnh lẽo cô đơn
Rơi nghiêng lá vàng
Thơ cũng thấy buồn hơn.
Yêu
Một chút giận hờn
Thêm xanh mắt lá
Khi úa tàn cũng là lúc chia xa
Gom bao nắng vào lòng không tươi một cánh hoa.
Những giọt nắng vàng hanh hao trong gió
Những cành hoa một thời thắm đỏ
Theo dòng thời gian trôi về phía chân trời
Để lại lòng ta
Tan nát tơi bời.
Ta ngắm màu thời gian chờ đợi
Một cánh buồm xa khơi
Mà nghe lòng sao thấy chơi vơi
Chỉ thấy chân trời
Mịt mờ xa ngái.
Thu tiễn hạ đi chưa kịp đến cuối trời
Mà đông đã lạnh phòng đơn gối
Nắng mong manh
Heo may vương lối
Để lá vàng úa cả một thời xanh.
Yêu em rồi! Tôi gom những giọt nắng mong manh
Trong nỗi nhớ mùa thu che đông tàn băng giá
Che cát bụi bão giông giữa mùa nắng hạ
Đợi xuân về
Hoa thắm bờ môi.
Giữa vũ trụ muôn màu
Chỉ có em và tôi
Thời gian
Tình yêu
Cho chúng mình lên ngôi.
25.09.06
Chưa phân loại
Uncategorized