Tác giả: Bùi Nguyên Phong
TÌNH ĐẾN, TÌNH ĐI
Tình đến, tình đi như bóng mây.
Bẽ bàng vạt nắng rớt trên tay.
Ta nhìn đau đáu về phương ấy.
Mà nhớ, mà thương cánh hạc gầy.
Hãy giữ riêng ta một góc trời.
Một ngày tháng Chín đã xa xôi.
Một ngày da thịt ai còn nhớ
hòa quyện vào nhau mộng giữa đời.
Hãy trả lại ta lời thiết tha.
Giọng cười, ánh mắt của hôm qua
Hãy trả lại ta lời im lặng.
Bóng ngã vào nhau buổi chiều tà.
Ta hỏi sao em chẳng trả lời.
Hay là em mãi bận rong chơi.
Đồng tiền má lúm đâu hình bóng.
Hào phóng đem dâng hết tăṇg người
Chẳng nhẻ lâu nay ta đã nhầm
Tự mình ôm một mối tình câm.
Thấy nụ hồng xinh ta tưởng chín.
Để nỗi giờ đây khóc lặng thầm.
Em đã tan rồi theo giấc mơ
Vầng trăng buồn bã đứng chơ vơ
Bến sông ngày cũ thao thức nhớ
đợi chuyến phà... Quên biệt bóng đò.
Tình đến, tình đi như bóng mây.
Bẽ bàng vạt nắng rớt trên tay.
Ta nhìn đau đáu về phương ấy.
Mà nhớ, mà thương cánh hạc gầy.
Hãy giữ riêng ta một góc trời.
Một ngày tháng Chín đã xa xôi.
Một ngày da thịt ai còn nhớ
hòa quyện vào nhau mộng giữa đời.
Hãy trả lại ta lời thiết tha.
Giọng cười, ánh mắt của hôm qua
Hãy trả lại ta lời im lặng.
Bóng ngã vào nhau buổi chiều tà.
Ta hỏi sao em chẳng trả lời.
Hay là em mãi bận rong chơi.
Đồng tiền má lúm đâu hình bóng.
Hào phóng đem dâng hết tăṇg người
Chẳng nhẻ lâu nay ta đã nhầm
Tự mình ôm một mối tình câm.
Thấy nụ hồng xinh ta tưởng chín.
Để nỗi giờ đây khóc lặng thầm.
Em đã tan rồi theo giấc mơ
Vầng trăng buồn bã đứng chơ vơ
Bến sông ngày cũ thao thức nhớ
đợi chuyến phà... Quên biệt bóng đò.