Tác giả: M.A.N
Tôi không phải Xuân Diệu để say đắm với hồn thơ
Không phải Nguyễn Bính “yêu đơn phương” đến dại khờ
Chả phải Hàn Mạc Tử si tình duyên lận đận
Là chính tôi- tâm hồn của một người yêu thơ
Có thể nói thơ tôi mang chất giản dị
Từng câu từ, từng chữ nét “bâng quơ”
Của tâm hồn người học sinh như mới “nở”
Là tấm lòng khao khát thành nhà thơ !
Thơ tôi bình dị, mộc mạc thế
Có ai hiểu đâu tình nghĩa rộng đất trời
Người ta nói “ ôm trong lòng một bụng”
Tôi thì khiêm tốn chả dám mơ
Tập thơ đây mang đầy chất súc cảm
Câu chuyện bình dị, như cuộc sống thường ngày
Người ta nói “ Thơ nhiều và xối xả”
Tôi đây “Nắng Vàng” làm nên thơ !
Không phải Nguyễn Bính “yêu đơn phương” đến dại khờ
Chả phải Hàn Mạc Tử si tình duyên lận đận
Là chính tôi- tâm hồn của một người yêu thơ
Có thể nói thơ tôi mang chất giản dị
Từng câu từ, từng chữ nét “bâng quơ”
Của tâm hồn người học sinh như mới “nở”
Là tấm lòng khao khát thành nhà thơ !
Thơ tôi bình dị, mộc mạc thế
Có ai hiểu đâu tình nghĩa rộng đất trời
Người ta nói “ ôm trong lòng một bụng”
Tôi thì khiêm tốn chả dám mơ
Tập thơ đây mang đầy chất súc cảm
Câu chuyện bình dị, như cuộc sống thường ngày
Người ta nói “ Thơ nhiều và xối xả”
Tôi đây “Nắng Vàng” làm nên thơ !