Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 652.

Tác giả: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) & Tam Muội (Lê Thị Vân Quỳnh)

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (652)

Thu Nay

Mờ mịt khung trời quyện bóng thu
Đăm đăm lặng lẽ, ngắm sương mù
Âm vang thoang thoảng từ đâu đó
Dào dạt tâm hồn. nỗi lắc lư!

Thu nầy cũng vẫn sắc đìu hiu
Lác đác vàng rơi cũng rải nhiều
Ảm đạm, u trầm muôn vạn kỷ
Thì nay cũng vậy! Cũng ngàn treo

Bỗng chốc bên trong trổi tiếng lòng
Hỡi người thuở ấy! Buổi hừng đông
Giờ đây nghiêng nắng, phong trần phủ
Kỷ niệm ngày xưa biết có còn

Lởn vởn chút nào ở trái tim
Những chiều trống vắng hoặc đêm đen
Hay dòng sông chảy, lờ con nước
Khoảnh khắc thời gian khuất nẻo thuyền

Cớ sao người lại vẫn âm thầm
Chốc chốc xoa vầng, khựng bước chân
Suối nhạt đọng sầu, loang ánh lệ
Từng hồi ngước mặt hướng xa xăm…


26/8/2018
Nguyễn Thành Sáng



Suy Tư Khi Tiết Lập Đông

Trời se sắt báo tiết vào đông
Giá rét âm u phủ ánh hồng
Lặng lẽ trầm tư trên gác vắng
Đọt sầu chất ngất khoảng mênh mông

Đông về sưởi ấm mảnh hồn tơi
Hay ngọn bấc tràn rải khắp nơi
Da diết nhành trơ cây trụi lá
Khiến màn tang đẩy ngập trùng khơi

Em giữ mùa đông để vấn vương
Suối ngân lạc lõng quạnh canh trường
Băng đong đóng tuyết vì chờ đợi
Để cửa buồng tim rỉ vết thương

Em giữ mùa đông để xót xa
Dưới đêm thao thức với trăng tà
Niềm riêng ray rứt loang cung bậc
Duyên nợ gập ghềnh rũ dáng hoa

Em giữ mùa đông để thấm đau
Quanh năm suốt tháng dõi tìm nhau
Võ vàng đơn bóng bờ mi lạnh
Vạt nắng cô liêu nhạt sắc màu

Em giữ mùa đông để héo tàn
Trông trời mây dạt trải quan san
Cơn mưa ẩm ướt bầu loang lổ
Én biệt phương nào nghe chứa chan

Đông đến rồi đi gieo đắng cay
Chiều rơi áng tím khẽ chau mày
Long lanh dư lệ ngầm len lỏi
Gió bạt cõi lòng chuỗi lắt lay.


December 18, 2018
Tam Muội
Chưa phân loại
Uncategorized