Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Bài Ca Pulau Bidong
Như chiếc lá mong manh trôi giạt. giữa biển trời sức mạnh bao la. tạ ơn người thuyền vượt phong ba... ta đến được Ma lay si a. viết cho thân...
Bài Cầu Mưa
Đời chan nắng thế gian chờ mưa tưới. hạ càng thêm khao khát bởi vì đâu ? đồng xanh nay đã ngả màu. ngàn hoa héo úa mang sầu vào tim. kéo khô hạn...
Bài Thơ Lạnh Lùng
Em đến đời ta mãi lạnh lùng. thu tàn chửa hết một mùa đông. bao nhiêu tha thiết thành dang dở. tình si thương mến bỏ trôi sông. sóng nước trường...
Bàn Về Dịch Thơ
Thơ đã hay thì khó mà chuyển dịch ? làm thế nào giữ tính nhạc trong thơ. âm bổng lên trầm xuống , ý bất ngờ. cảm xúc đến như nước tuôn ào ạt...
Bàn Về Võ Học
Dưới gầm trời có hàng ngàn thứ võ. luyện tập siêng có dịp để phòng thân. quen lao động làm nhiều không biết mệt. dám giúp người , gặp chuyện chẳng...
Bất Tử
Người luôn muốn cuộc sống này bất tử. có công trình mang lại chốn thế gian. lưu tên họ hết đời con đến cháu. phước còn hoài tiếp diễn chảy miên...
Bên Bờ Đá Biển
Cơn sóng nhập tràn tan trên bờ đá. biển dạt dào mang cát bụi thời gian. nước xanh biếc mơn man miền đất lạ. nhớ thương nhiều sóng gió cõi gian...
Bến Cô Liêu
Chiều chiều ra ngắm bến cô liêu. có nhớ ai đi một buổi chiều ? xa cách bao năm không trở lại. mang niềm cô quạnh giấc buồn hiu. nỗi nhớ càng lâu...
Bên Cội Cây Đào
Xuân nay hoa rụng cội Đào. nhớ người năm cũ nao nao cõi lòng. nghiêng chao én lượn chiều buông. sáo tiêu nương gió điệu buồn vút cao. hoa bay tơi tả...
Bến Cũ Bờ Xưa
Bến cũ bờ xưa còn in dấu. trời chiều nắng nhạt mấy hàng cau. tiếng sáo lâng lâng miền lau sậy. yêu đương quấn quít suốt đêm ngày. dòng nước êm đềm...