Tác giả: Phương Triều
Cõi Mộng
(Gửi Trần Trung Ginh. nhớ Trần Chung Dung). gọi đủ mặt cho những đêm kỳ ngộ. ta thông đồng ăn ở với chiêm bao. bè bạn cũ từ trăm miền quá cố...
Cút Kít
Chiều đứng lặng bên triền dốc cũ. nghe hồn mê mỏi cuộc phong trần. già ta ngơ ngáo cù lần. nghiêng vai mang vác mấy lần trái oan ! già ta cút...
Giọt Sữa Đất
Thương giọt phù sa như là sữa đất. đêm quê nghèo mưa trắng lạnh Tiền giang... em thả tóc hương lài thơm gối mộng. búp tay mềm với gọi giấc mơ tan...
Góc Phố
Lạnh không em, mưa lại về góc phố. lão ách khùng binh xập xám ăn gian. có phải tự nhiên ta cùng lẩn quẩn. hao hụt hoài, ruột thịt cứ ly tan !..
Lông Ngỗng
Người bỗng cô đơn như xương rồng. xương còn xương xẩu, thịt da không ! bạn xương là cát buồn sa mạc. cố thủ bằng gai. Có chắc không ? về...
Mùa Thu Cổ Tích
Người tới hỏi... người thiên thu nằm đó. bao năm dài trời thức muộn hừng đông. con chim nhỏ chối từ câu hát mượn. miệng cười sao lòng chậm nỗi vui...
Nhiễu Nhương
Từ qua nghiệp chướng về hiu quạnh. đã nhặt thêm nhiều trái thị phi. người che nửa mặt đời nghiêng ngả. vệt nắng soi lưng nghĩa lý gì ! mưa...
Quên
Nửa dêm thức dậy ôn bài. tưởng còn đi học, tới ngày đi thi. nhìn em dáng ngủ nhu mì. tắt đèn. dẹp sách. chữ gì... cũng quên...
Tiểu Sử
Phương Triều. sanh tại Sa-đéc. Dạy học (Trung học tư thục Cộng Hòa, đường Trương Minh Giảng, Sài-gòn). gia nhập làng báo Sài-gòn năm 1959. Khóa 23...
Vết Mây
Lòng vẫn bâng khuâng hương lửa nhớ. người đi áo bạc dặm trường xa. con đò ly khách mênh mông sóng. đã mỏi mòn chưa, những mộng hoa ? trời xanh...