Tác giả: Phùng Quang Thuận
Không Hẹn Nữa
Anh không hẹn nhưng em sẽ đến. khi anh không còn ở trên đời. em sẽ về như một cánh dơi. lặng lẽ âm thầm trong bóng tối. dù không hẹn nhưng em sẽ...
Không So Sánh
Con báo săn ốm đói. cô đơn trong khu rừng cháy. chưa phục hồi. không thể so sánh. với lảo Hợi béo tốt. trong chuồng. giữa bầy mỹ trư tơ...
Khuất Bóng
Khi ta ngoảnh đầu lại. núi đã mờ trong mây. cánh rừng xanh đã cháy. hạc vàng đã cao bay. khi ta ngoảnh đầu lại. người tri âm mờ khuất. bóng lẩn giữa...
Khung Cửa Nhỏ
Khung cửa hẹp nhìn sâu lòng hẻm nhỏ. bờ tường cao hờ hững vạn hoa lầu. đêm mùa Hạ mưa ngâu bay lất phất. đàn chim ô trong tối lặng xây cầu...
Kon Tum
Chiều chưa tàn mù sương đã vương. núi xanh xa cũng nhuộm sắc buồn. phố lạnh đìu hiu ,chiều tịch mịch. độc ẩm bên lầu tư cố...
Lẩn Thẩn
Tinh sương. nằm trên giường. nghe chim hót. tưởng đang ngủ rừng Trường Sơn. lát sau. mới biết mình đang trên giường. giữa Sài Gòn. bước ra...
Lặng Lẽ Bước Chân
Từng bước. từng bước chân. mỗi ngày ta lặng lẽ. đi về phía mộ phần. mai sau của mình. mỗi tháng một gần. hoa đồng cỏ dại. mỗi năm mỗi xa dần...
Lên Núi Ca
Mai này lên đỉnh đèo mây trắng. mặc đá chân đèo rêu phủ xanh. lưng gùi, áo vải, cười trong nắng. đường dốc, đồi nghiêng bước độc hành. mai này lên...
Lòng Mẹ
Tình Mẹ như biển cả. con chỉ là giọt sương. nghìn kiếp không thể trả. dù con là Đế...
Mặc Mưa Bay
Đôi khi. ta muốn như con rắn. chui vào hang. khoanh tròn và ngủ. mặc mưa bay ngoài hang. gió gào qua khe núi. mặc con bướm vàng. bên suối đậu cành...