Tác giả: Nguyễn Khuyến
Vịnh Sư
Đầu trọc lốc bình vôi. nhảy tót lên chùa ngồi. i a kinh một bộ. lóc cóc mõ ba hồi. cơm chẳng cần cá thịt. ăn rặt oản chuối xôi. không biết câu tình...
Vịnh Tiến Sĩ Giấy
I. rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò, Bỡn ông mà lại dứ thằng cu. mày râu mặt đó chừng bao tuổi, Giấy má nhà bay đáng mấy xu? bán tiếng mua danh...
Vịnh Tiếng Sĩ Giấy
I. rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò, Bỡn ông mà lại dứ thằng cu. mày râu mặt đó chừng bao tuổi, Giấy má nhà bay đáng mấy xu ? bán tiếng mua danh...
Vịnh Trâu Già
Một nắm xương khô, một nắm da. bao nhiêu cái ách đã từng qua. đuôi khom biếng vẫy Điền Đan hỏa. tai nặng buồn nghe Nịnh Tử ca. sớm thả vườn Đào chơi...
Vợ Thợ Nhuộm Khóc Chồng
Thiếp kể từ lá thắm xe duyên, Khi vận tía lúc cơn đen, Điều dại điều khôn nhờ bố đỏ. chàng ở dưới suối vàng nghĩ lại, Vợ má hồng con răng...
Đại Lão
Năm nay tớ đã bảy mươi tư. rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ. lúc hứng, uống thêm dăm chén rượu. khi buồn, ngâm láo một câu thơ. bạn già lớp trước nay...
Đêm Mùa Hạ
Tháng tư đầu mùa hạ, Tiết trời thật oi ả. tiếng dế kêu thiết tha, Đàn muỗi bay tơi tả. nỗi ấy biết cùng ai ? cảnh này buồn cả dạ. biếng nhắp năm...
Đêm Xuân Thương Con Thiêu Thân
Giống lông cánh phận mình nho nhỏ. chết là yên , chết chỗ quang minh. phải chăng thảng thốt đã đành. mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu. chữ trí năng...
Đĩ Cầu Nôm (1)
Thiên hạ bao giờ cho hết đĩ? trời sinh ra cũng để mà chơi! dễ mấy khi làm đĩ gặp thời, Chơi thủng trống long dùi âu mới thích. đĩ bao tử càng chơi...