Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Tự Cảm
Hồng trần vốn dĩ sắc như không. cuộc sống xin nhau ở tấm lòng. ai ghét ai chê thì cũng....mặc. người thương người thích thỏa tình..xong. tìm vui...
Tương Tư
Quẩy gánh tương tư đứng thẩn thờ. hai đầu nỗi nhớ một trời thơ. duyên tình chỉ một người trong mộng. cuộc sống chia đôi cảnh đợi chờ. vạt nắng...
Ừ Nhỉ
Ừ nhỉ làm sao anh chả nhớ. em dặn rồi mỗi lúc sợi buồn vây. đừng ngại ngần anh cứ ghé qua đây. trong bình yên và lòng em ấm áp. ừ ! thế nhé !..
Về Thăm Mẹ
Từ lúc ta xa mái giảng đường. sa vào thế giới cảnh tang thương. núi rừng kết bạn duyên hồ hải. mưa nắng se tình kiếp gió sương. xuân đến vì rừng...
Viết Thay Em
Em muốn khóc nhưng không còn nước mắt. cạn một đời vì đã lỡ yêu anh. đêm từng đêm nghe gió lẻn qua mành. buồn da diết nhớ chuyện tình hai đứa...
Vu Lan Nhớ Mẹ
Thấm thóat mùa vu lan đến rồi. lòng con se sắt lệ tuôn rơi. ngày xưa hoa đỏ nay hoa trắng. nỗi nhớ đong đầy năm tháng vơi. rằm tháng bẩy rồi...
Vu Lan Nhớ Mẹ
Rằm tháng bẩy về rồi Mẹ nhỉ? trời vào thu nắng ấm trong xanh. hơn ngàn ngày lẻ thoáng qua nhanh. thêm một Vu lan con vắng Mẹ. xưa mỗi độ...
Xin Xỏ
Kiếp sống nhân gian chốn đọa đầy. mảnh đời nào khác giọt sương mai. nào ai thoát khỏi vòng sinh, tử. đâu kẻ buông rơi chuyện sắc, tài. sống cứ...
Xuân Họp Mặt
Anh hẹn đầu xuân sẽ đến nhà. mà nay sao bỗng lại đi xa. cành mai ủ rũ không buồn nở. chậu cúc u buồn chẳng có hoa. nỗi nhớ đong đầy hoen ngấn lệ...
Xuân Qua
Lững lờ sóng nước quyện sương sa. se sắt buồn đong nắng xế tà. nỗi nhớ thu gieo hồn nguyệt cũ. giọt sầu ai rải phím cung La. bài thơ năm ấy còn...