Tác giả: Dương Quốc Bảo
Dại-khôn
Ở đời ai cũng có Dại-Khôn. dại nhiều nên mới trở nên Khôn. khôn rồi mới biết xưa mình Dại. dại trước là dại để sau...
Dòng Đời
Dòng đời đôi chuyến đò ngang. sáng xuôi bến lở chiều ngang đò chiều. lỡ làng lượm nhặt phiêu diêu. đầy vơi phận bạc nhiễu điều đau...
Giọng Quê
Ở nơi đất khách quê người. tình cờ nghe được giọng người cùng quê. mặc cho cuộc sống bộn bề. vẫn không bỏ được giọng quê hương mình. âm thanh sâu...
Nét Suy Tư
Ngồi buồn ngẫm cảnh trần thế gian. đức hạnh công dung đang lụi tàn. ngôn loạn phát bừa đâu còn giữ. đạo nhà gạt bỏ bước sang ngang. coi trọng chữ...
Siêu Trăng-siêu Thực
Trăng người còn có chị Hằng. trăng tôi chẳng thấy cái Thằng Cuội đâu. mặt người kia thật là sâu. nhìn lâu vẫn thấy con trâu gặm bờ. còn tôi, tôi cứ...
Tặng Hb
Đò em lật gánh úp ven sông. chẳng chịu bỏ con đi lấy chồng. biết rằng tủi khổ em đành chịu. thua chị kém em phận má hồng. một chuyến đò duyên đã...
Trầm Tư 1
Cứ mải miết thả hồn về hoang mặc. cứ mơ hoang cho tim rộn tình nồng. cứ bồng bềnh trôi theo miền hoang tưởng. cứ đong đưa theo một cõi đi về. để...
Trầm Tư 2
Ta lục tìm trong mọi miền ký ức. xem chỗ nào tình chết lặn nơi đâu. ta lục tìm trong những miền sâu thẳm. xem tình ta rơi rớt chốn phong rêu. ta...