Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Trễ Mất Rồi!
Trễ mất rồi! còn mạnh thì chẳng quan tâm. đến khi khó thở lầm rầm khấn xin. lúc đó thúc mạnh niềm tin. thì thời gian cạn,..
Trèo Non.
Trèo non. áo quần hai đứa lại xênh xang. cố níu trèo non đón nắng vàng. soạn nước mang giày rồi nhanh bước. chờ ta cây cối cũng...
Trên Đàng Tôi Đi...
Trên đàng tôi đi... có nắng mưa, cỏ cây mới lớn. có Cơ hàn ta mới nên khôn. con người trọng nghĩa giữ ngôn. giữ được chức vị,..
Tre Gìa.
Tre gìa. đừng tưởng nói vậy, thì con không biết. nói là ba, con biết sẽ là năm. con yên lặng và suy nghĩ yên nằm. buồn một mình...
Trả Ơn...
Trả ơn... giống như một kẻ ăn xin! đưa tay đón nhận trăm nghìn ơn trên. nhờ vậy ta đứng được lên, Ơn đền nghĩa trả, chẳng quên...
Trả Lại Ngàn.
Trả lại ngàn. trả vào trong mây chút bụi trần. những gì còn lại cũng phù vân. lưu giữ dài lâu chừ năm tháng. xin được trả góp...
Trả Lại Nếp Nhà Xưa.
Trả lại nếp nhà xưa. hôm qua gìa lão gặp nhau. xưa tình thắm thiết mà đau đớn nhiều. non tình gìa nghĩa lắm yêu. lệ rơi quấn...
Trả Kiếp Người.
Trả kiếp người. trả lại gian trần xác thân tôi. thịt rữa xương tan bay cả rồi. tâm hòa vào trời cùng hơi ấm. tình nghĩa thế...
Trả Dần Chênh Chao.
Trả dần chênh chao. cứ dần gìa ta trả lại trời đất. mỗi ngày mỗi có, thật it thôi. hôm qua sưng khớp,nay khó đứng ngồi. chữa...
Trả Cả Cho Đời.
Trả cả Cho Đời. hồi qua chợt thấy gió lảng ra. không chào chẳng hỏi, gần mà xa. gẫm lại mới nhớ mình đã nghỉ. đâu còn ảnh...