Tác giả: Băng Nguyệt
Nghiệp Yêu Thơ
Nghiệp yêu thơ. trăng đêm nay vẫn dịu dàng. giữa trăm hoa tuyết bạt ngàn rơi rơi. ngồi đây mà góp đôi lời. lữ khách đi rồi -em họa cùng ai...
Nghiệp Yêu Thơ (2)
Yêu thơ là để sống vật vờ. bạn trăng tình gió cứ ngu ngơ. sáng nghe chim hót ta dệt ý. nhìn bóng hoàng hôn ta viết thơ. một chiếc lá rơi cũng...
Ngoảnh Mặt Mà Sao....
Ngoảnh mặt mà sao.... tiếng thơ như tiếng lòng ta. réo ra réo rắt âm ba đêm buồn. đỉnh sầu khuất, lặng sương buông. trăng tàn lơ lững ai tường...
Ngọt Giấc Mùa Xuân
Đường đời ta mỗi người mỗi chặng. có nhọc nhằng rồi sẽ có an vui. gặt kinh nghiệm để đi hết cuộc đời. sau bão gió sẽ là trời xanh thắm. rượu có...
Người Không Về Nữa
Người không về nữa. người ko về nữa, uh, chắc vậy. lời hứa hôm xưa gió cuốn bay. góc hò hẹn ấy bây giờ vắng. lời yêu tha thiết cũng tan ngay...
Người Thua Cuộc
Người thua cuộc. nhớ hạ xưa có người về xứ lạ. để chữ duyên trên thánh giá u buồn. đời như là một vở tuồng. mà em và anh hai người đang tập diễn...
Người Xa Rồi
Đã dặn lòng đừng rơi nữa giọt châu. sao nuớc mắt cứ dửng dưng rớt xuống. em bây giờ có ôm bao sầu muộn. nguời xa rồi...ai lau nữa lệ em...
Người Yêu Ơi !
Anh ví nước sông mênh mong tình ý. em ví thuyền hoan phỉ -- đựơc anh yêu.. bạc đầu ngọn sóng cứ như trêu. không có sông thuyền làm sao xuôi ngược...
Nguyệt Ảo
Những ngày xa anh có trong tĩnh lặng. mà nhớ về khuyết nửa một vầng trăng. tên em nào phải hằng tha thiết. trần thế ví von..ấy...mà rằng.....
Nguyệt Ca
Em xõa tóc dài cho đêm mộng. đếm giọt thu buồn đọng nhớ thương. người ta như bầu trời lồng lộng. nên duyên em lạc giữa vô thường. đêm nay...