Tác giả: Băng Nguyệt
Ngồi trông những cánh lưu ly
Gục đầu bên nắng ngã mình đổ xiêu
Uyển chuyển gió hát lời yêu
Y rằng nhịp khúc sáo diều thiên thai
Êm êm ta nhẹ cùng ai
Nương con thuyền ái cùng say trong chiều
Nói chi anh, chớ nói nhiều
Gửi bao tâm thức bao điều nhớ nhung
Ở trong thơ chập chập chùng
Chỉ cần anh biết,mình chung gánh sầu
Trời xa mình chẳng xa đâu
Hai phương vẫn một nhịp cầu, phải không?!
Áng mây trắng vẫn cuộn vòng
Nhành lưu ly rớt xuống dòng sông kia
Hắt hiu trên lối em về
Trăm con sóng rẽ ,nhiêu khê, vững lòng?!
Hải hồ , tuyết trải ngày đông
Áo vu quy khoác hư không bước về
Im nghe.....xin chớ ước thề
Hoàng hôn hai chữ đam mê , tỉnh rồi
Oán gì anh, trách chi tôi
Ánh trăng tàn....khuyết....nửa trời..mờ sương...!!!
Gục đầu bên nắng ngã mình đổ xiêu
Uyển chuyển gió hát lời yêu
Y rằng nhịp khúc sáo diều thiên thai
Êm êm ta nhẹ cùng ai
Nương con thuyền ái cùng say trong chiều
Nói chi anh, chớ nói nhiều
Gửi bao tâm thức bao điều nhớ nhung
Ở trong thơ chập chập chùng
Chỉ cần anh biết,mình chung gánh sầu
Trời xa mình chẳng xa đâu
Hai phương vẫn một nhịp cầu, phải không?!
Áng mây trắng vẫn cuộn vòng
Nhành lưu ly rớt xuống dòng sông kia
Hắt hiu trên lối em về
Trăm con sóng rẽ ,nhiêu khê, vững lòng?!
Hải hồ , tuyết trải ngày đông
Áo vu quy khoác hư không bước về
Im nghe.....xin chớ ước thề
Hoàng hôn hai chữ đam mê , tỉnh rồi
Oán gì anh, trách chi tôi
Ánh trăng tàn....khuyết....nửa trời..mờ sương...!!!