Tác giả: Hà Kha
Anh xa em nửa vòng trái đất
bao năm rồi chưa trở về thăm
ĐàLạt ơi, những gì còn mất
gọi tên em nghe đã ấm lòng
Thương nhớ lắm những muà đông giá lạnh
sương phủ đồi thông sáng bạc lặng lờ
phô'' chợ đèn khuya ẩn hiện trong thơ
bởi si tình em nên một đời anh say đắm
thương mẹ dậy sớm pha bình trà cho ấm
cha đi tưới vườn tay lạnh buốt bước chân run
rồi mùa nắng ấm, vườn rau hoa xanh tốt
em gái Xuân thì khoe muôn sắc hương hoa
Nhớ buổi sáng anh đi từ con dốc
sương mù che đôi chân bước hững hờ
Em thấp thoáng bóng hiện về cô tịch
như cõi thiên đường anh lạc trong mơ
chiều xuống thấp đèo Prenn se lạnh
rượu mận ấm lòng nhấp chén thơm cay
mùi mận chín và môi hồng em gái
Định An qua rồi lữ khách vẫn còn say
Đà Lạt trong anh là những gì không thay đổi
vì phải đi xa nên niềm thương nhớ mãi còn
như đồi thông hồ thác và núi non
là biểu tượng của tình yêu em muôn thuở.
Trích từ tập thơ : Sương Mù Một Thuở
bao năm rồi chưa trở về thăm
ĐàLạt ơi, những gì còn mất
gọi tên em nghe đã ấm lòng
Thương nhớ lắm những muà đông giá lạnh
sương phủ đồi thông sáng bạc lặng lờ
phô'' chợ đèn khuya ẩn hiện trong thơ
bởi si tình em nên một đời anh say đắm
thương mẹ dậy sớm pha bình trà cho ấm
cha đi tưới vườn tay lạnh buốt bước chân run
rồi mùa nắng ấm, vườn rau hoa xanh tốt
em gái Xuân thì khoe muôn sắc hương hoa
Nhớ buổi sáng anh đi từ con dốc
sương mù che đôi chân bước hững hờ
Em thấp thoáng bóng hiện về cô tịch
như cõi thiên đường anh lạc trong mơ
chiều xuống thấp đèo Prenn se lạnh
rượu mận ấm lòng nhấp chén thơm cay
mùi mận chín và môi hồng em gái
Định An qua rồi lữ khách vẫn còn say
Đà Lạt trong anh là những gì không thay đổi
vì phải đi xa nên niềm thương nhớ mãi còn
như đồi thông hồ thác và núi non
là biểu tượng của tình yêu em muôn thuở.
Trích từ tập thơ : Sương Mù Một Thuở