Tác giả: Đăng Từ
Ngoài hiên tóc em vàng nên tơ
Ngồi đây bên đời tôi ôm mơ
Bao giờ nắng vỡ tình trên áo
Thì hồn tôi mới hết ngu ngơ
Tôi si mê nắng rớt ngoài hiên
Em lại đưa hương của ưu phiền
Tại em tôi trở thành kẻ dại
Say hoài một giấc của người điên
Em cứ qua đây, cứ đến đây
Kẻ trộm này xin những tháng ngày
Trôi đi thật nhẹ và thật nhẹ
Cho bước em hồng cả trời mây
Mùa thơm nắng em về đan áo
Xuân chưa mà gió biết xôn xao?
Thôi chắc lòng tôi ngây ngất nữa
Đành thả tình thơ vút lên cao
Đăng Từ
Ngồi đây bên đời tôi ôm mơ
Bao giờ nắng vỡ tình trên áo
Thì hồn tôi mới hết ngu ngơ
Tôi si mê nắng rớt ngoài hiên
Em lại đưa hương của ưu phiền
Tại em tôi trở thành kẻ dại
Say hoài một giấc của người điên
Em cứ qua đây, cứ đến đây
Kẻ trộm này xin những tháng ngày
Trôi đi thật nhẹ và thật nhẹ
Cho bước em hồng cả trời mây
Mùa thơm nắng em về đan áo
Xuân chưa mà gió biết xôn xao?
Thôi chắc lòng tôi ngây ngất nữa
Đành thả tình thơ vút lên cao
Đăng Từ