Mộng Tình Nhân

Tác giả: Du Sĩ

1.
Em đến từ cõi trời diệu lạ
nơi bốn mùa hội tụ làm thơ
Em - hiện thân của thế giới mơ
nơi hạnh phúc muôn đời đơm trái

2.
Vườn địa đàng một lần tay hái
Trái nhân duyên - tiền kiếp - định thân
Chỉ Nguyệt bà đan áo tình nhân
kiêu sa phủ đôi đời miên viễn.

Nên, không lạ hồn dâng sóng biển
sau một lần hạnh ngộ đời nay
con tim xưa sống lại hình hài
thật gần gủi như từng gần gủi

3.
Em đến tự kinh thành cổ tích
Đêm thơm hương huyền thoại Ba Tư
Đẹp ẩn vào một đóa chân như
Ngọc ngà ấy ngàn năm vô nhiễm.

4.
Linh hồn tôi tay em khai điểm
dạy cho tôi ý niệm tình yêu
Bởi do em vóc dáng diễm kiều
tôi đã biết tôn thờ thiện mỹ!

Và thoát kiếp khỏi giòng vô thỉ
Tôi - tín đồ, chăm chỉ lời kinh
Nước mắt em - Cam lộ tịnh bình,
Tôi phục xuống chân người cứu rỗi

5.
Em ngụ lại đời thôi bão nỗi
Dường như là một giấc chiêm bao!
Thực hay hư - sao vẫn ngọt ngào
Giòng tình tự mê hồn cây cỏ.

6.
Trái tim mở rộng từng cửa ngỏ
rước em vào xây một trời thơ
An nhiên thay lòng thiếp cơn mơ
Tôi hạnh phúc trong tôi em ngụ!

Hồn xuân nẩy biếc từng chiếc nụ
Thơm ngọt ngào - Em - Mộng tình nhân.
Thiên đàng ơi, bỗng chốc thật gần
Em xỏa tóc phủ đời tôi, đẹp.
Chưa phân loại
Uncategorized