Tác giả: TamMuội
Mộng Cảnh Nợ Duyên
Bầu tĩnh lặng trăng treo lồ lộ
Trải gót hài tản bộ ven sông
Loanh quanh lạc bước mênh mông
Độ hơn trăm dặm chợt lòng băn khoăn
Bỗng huyền hoặc mây giăng mờ ảo
Vẳng cung đàn điệu sáo du dương
Hàn sương lấp lánh phủ đường
Mùi hoa cỏ nội ngát hương ngọt ngào
Gió thoảng nhẹ hoa đào lác đác
Đỉnh khung tầng ánh bạc lung linh
Tâm tư vương vấn gợi tình
Bốn bề mờ nhạt hồn trinh phập phồng
Ngàn tinh tú bềnh bồng toả sáng
Dưới lộ trình đề bảng “Bồng Lai”
Cảnh tiên ẩn hiện non đài
Tuyệt trần mộng ảnh mê say du hồn
Tiếng róc rách dập dồn thác đổ
Sóng li ti khẽ vỗ mạn thuyền
Nguyệt cầm trỗi khúc đoàn viên
Điệu trầm cung bổng liên miên dập dìu
Cạnh dòng suối túp liều nho nhỏ
Ở bên trong lại tỏ ánh đèn
Sảnh nhà ngào ngạt hương sen
Giọng chàng trầm ấm, “cửa then chẳng cài”
Ta ngồi đợi miệt mài vò võ
Tưởng rằng nàng đã bỏ ta đi
Tương tư khối mộng sầu bi
Dám vấn nàng thì, nguyên cớ tại sao?
Hẹn hôm trước khi trao khăn vải
Nàng hứa rằng sẽ mãi bên ta
Khăn thêu Loan Phụng hợp hoà
Hoài vọng nàng đà vạn kỷ tuyết rơi
Duyên hội ngộ vòm trời xanh biếc
Tỏ rõ lòng tha thiết yêu em
Nguyệt minh rọi sáng bên thềm
Tơ hồng đượm thắm bên rèm có nhau
Đây trà rượu trầu cau mâm quả
Kính mẹ cha vất vả nuôi nàng
Chờ ngày bái tổ vinh quang
Kết nghĩa tơ vàng trọn đạo tào khang
Chợt tỉnh giấc ngỡ ngàng quặn thắt
Giấc mộng kia se sắt hồn ta
Cõi trần lưu lạc Ta Bà
Đường tình lỗi nhịp lệ sa canh trường
Chàng có phải Hồn Thương trong mộng
Thiếp mỏi mòn trông ngóng vạn niên
Bể dâu rũ đoá thuyền quyên
Duyên nợ ảo huyền tủi phận truân chuyên
Nếu tiền kiếp hữu duyên chẳng nợ
Nay chàng về gặp gỡ trong mơ
Bến xưa vàng võ đợi chờ
Mảnh hồn héo hắt áng thơ lỡ vần
Thân cô độc gian trần thiếp đợi
Dệt chỉ hồng diệu vợi xa xăm
Đêm nay dưới ánh trăng rằm
Miên man thổn thức ngàn năm u hoài.
June 7, 2018
Tam Muội
Bầu tĩnh lặng trăng treo lồ lộ
Trải gót hài tản bộ ven sông
Loanh quanh lạc bước mênh mông
Độ hơn trăm dặm chợt lòng băn khoăn
Bỗng huyền hoặc mây giăng mờ ảo
Vẳng cung đàn điệu sáo du dương
Hàn sương lấp lánh phủ đường
Mùi hoa cỏ nội ngát hương ngọt ngào
Gió thoảng nhẹ hoa đào lác đác
Đỉnh khung tầng ánh bạc lung linh
Tâm tư vương vấn gợi tình
Bốn bề mờ nhạt hồn trinh phập phồng
Ngàn tinh tú bềnh bồng toả sáng
Dưới lộ trình đề bảng “Bồng Lai”
Cảnh tiên ẩn hiện non đài
Tuyệt trần mộng ảnh mê say du hồn
Tiếng róc rách dập dồn thác đổ
Sóng li ti khẽ vỗ mạn thuyền
Nguyệt cầm trỗi khúc đoàn viên
Điệu trầm cung bổng liên miên dập dìu
Cạnh dòng suối túp liều nho nhỏ
Ở bên trong lại tỏ ánh đèn
Sảnh nhà ngào ngạt hương sen
Giọng chàng trầm ấm, “cửa then chẳng cài”
Ta ngồi đợi miệt mài vò võ
Tưởng rằng nàng đã bỏ ta đi
Tương tư khối mộng sầu bi
Dám vấn nàng thì, nguyên cớ tại sao?
Hẹn hôm trước khi trao khăn vải
Nàng hứa rằng sẽ mãi bên ta
Khăn thêu Loan Phụng hợp hoà
Hoài vọng nàng đà vạn kỷ tuyết rơi
Duyên hội ngộ vòm trời xanh biếc
Tỏ rõ lòng tha thiết yêu em
Nguyệt minh rọi sáng bên thềm
Tơ hồng đượm thắm bên rèm có nhau
Đây trà rượu trầu cau mâm quả
Kính mẹ cha vất vả nuôi nàng
Chờ ngày bái tổ vinh quang
Kết nghĩa tơ vàng trọn đạo tào khang
Chợt tỉnh giấc ngỡ ngàng quặn thắt
Giấc mộng kia se sắt hồn ta
Cõi trần lưu lạc Ta Bà
Đường tình lỗi nhịp lệ sa canh trường
Chàng có phải Hồn Thương trong mộng
Thiếp mỏi mòn trông ngóng vạn niên
Bể dâu rũ đoá thuyền quyên
Duyên nợ ảo huyền tủi phận truân chuyên
Nếu tiền kiếp hữu duyên chẳng nợ
Nay chàng về gặp gỡ trong mơ
Bến xưa vàng võ đợi chờ
Mảnh hồn héo hắt áng thơ lỡ vần
Thân cô độc gian trần thiếp đợi
Dệt chỉ hồng diệu vợi xa xăm
Đêm nay dưới ánh trăng rằm
Miên man thổn thức ngàn năm u hoài.
June 7, 2018
Tam Muội