Tác giả: Nguyễn Sông Tiền
Một mình tản bộ ra sông
Những mong phong cảnh khiến lòng sầu vơi
Bầu trời thoáng đãng cao vời
Chim hôm xoải cánh về nơi xa nào?
Non xa cùng với trăng cao
Thu vào một khoảng mà sao hữu tình
Ở đây đâu có lầu quỳnh
Chỉ mênh mông bởi phong bình ánh trăng
Bốn bề bát ngát sương giăng
Đó lô nhô núi, đây bằng phẳng sông
Mênh mông khoảng giữa cánh đồng
Một mình mình đứng cạnh dòng sông quê
Cảnh đêm mờ ảo giang khê
Mảnh trăng lấp lánh theo về đáy sông
Thuyền ai gác mái giữa dòng
Trôi qua trăng lạnh mà không hề gì
Lững lờ nước đẩy thuyền đi
Trên thuyền lặng ngắt người thì thấy đâu
Cảnh đêm như gợi cơn sầu
Chạnh lòng bỗng nhớ một câu chuyện buồn
Nên lòng bão biển mưa nguồn
Giải buồn lại chuốc thêm buồn là đây
Nỗi niềm tâm sự vơi đầy
Tự mình mình lại tìm xây thêm sầu.
Khối tình đã hóa ngọc châu
Còn đa cảm mối tình sâu nặng này.
6 / 10 / 2022.
Những mong phong cảnh khiến lòng sầu vơi
Bầu trời thoáng đãng cao vời
Chim hôm xoải cánh về nơi xa nào?
Non xa cùng với trăng cao
Thu vào một khoảng mà sao hữu tình
Ở đây đâu có lầu quỳnh
Chỉ mênh mông bởi phong bình ánh trăng
Bốn bề bát ngát sương giăng
Đó lô nhô núi, đây bằng phẳng sông
Mênh mông khoảng giữa cánh đồng
Một mình mình đứng cạnh dòng sông quê
Cảnh đêm mờ ảo giang khê
Mảnh trăng lấp lánh theo về đáy sông
Thuyền ai gác mái giữa dòng
Trôi qua trăng lạnh mà không hề gì
Lững lờ nước đẩy thuyền đi
Trên thuyền lặng ngắt người thì thấy đâu
Cảnh đêm như gợi cơn sầu
Chạnh lòng bỗng nhớ một câu chuyện buồn
Nên lòng bão biển mưa nguồn
Giải buồn lại chuốc thêm buồn là đây
Nỗi niềm tâm sự vơi đầy
Tự mình mình lại tìm xây thêm sầu.
Khối tình đã hóa ngọc châu
Còn đa cảm mối tình sâu nặng này.
6 / 10 / 2022.