Tác giả: Daocongdien
KHÚC LÃNG ĐÃNG
Sài gòn lâng lâng theo bánh xe vòng
Có con chuồn chuồn dẫn ta đi rong
Hình như chầm chậm vương lên mí mắt
Một khúc nhạc cầm dạo trắng dòng sông
Là ta một mình là ta đám đông
Lúc đi trống rỗng nay về rỗng không
Vừa vặn mưa bồng xui ta hỏi cỏ
Em góc nhớ ngồi đờ-mi-gạc-xông
Sài gòn môi trầm Sài gòn kính râm
Áo dài vân vê áo dây lưng trần
Con bướm say chiều ngất ngư đứng thở
Bất giác quay đầu nghiêng ngó trăm năm …
ĐCĐ
Sài gòn lâng lâng theo bánh xe vòng
Có con chuồn chuồn dẫn ta đi rong
Hình như chầm chậm vương lên mí mắt
Một khúc nhạc cầm dạo trắng dòng sông
Là ta một mình là ta đám đông
Lúc đi trống rỗng nay về rỗng không
Vừa vặn mưa bồng xui ta hỏi cỏ
Em góc nhớ ngồi đờ-mi-gạc-xông
Sài gòn môi trầm Sài gòn kính râm
Áo dài vân vê áo dây lưng trần
Con bướm say chiều ngất ngư đứng thở
Bất giác quay đầu nghiêng ngó trăm năm …
ĐCĐ