Tác giả: Tuyền Linh
Hoa Ngô Đồng
Lặng lẽ nở…lặng lẽ rơi…
Em về chở cả bầu trời Huế thương
Nhìn em nhan sắc vô thường
Tôi người lữ khách buồn vương dặm trần
Mấy mùa lá đổ trên sân
Em rơi từng giọt lệ thầm nhớ ai ? (*)
Trời làm sáng nắng chiều mưa
Phượng Hoàng nay đã nhạt phai lối về ?
Hoàng Thành em đứng ủ ê
Như đang thấm đẫm lời thề sắt son
Thi nhân mặc khách cũng buồn
Nhớ bao dư vị từ nguồn sắc hoa
Em không gấm vóc lụa là
Nhưng em thanh thoát thướt tha dịu dàng
Em ra khi lá ngã vàng
Hồng pha sắc tím ngỡ ngàng thi nhân
Sắc hoa màu nhớ khó quên
Tinh hoa trời đất tặng em hết rồi ?
Lòng tôi mở cửa đấy thôi !
Đón em cùng giọt lệ rơi cuối mùa
Tuyền Linh
(*) Lá cây Ngô Đồng có hình thù giống như giọt lệ
Lặng lẽ nở…lặng lẽ rơi…
Em về chở cả bầu trời Huế thương
Nhìn em nhan sắc vô thường
Tôi người lữ khách buồn vương dặm trần
Mấy mùa lá đổ trên sân
Em rơi từng giọt lệ thầm nhớ ai ? (*)
Trời làm sáng nắng chiều mưa
Phượng Hoàng nay đã nhạt phai lối về ?
Hoàng Thành em đứng ủ ê
Như đang thấm đẫm lời thề sắt son
Thi nhân mặc khách cũng buồn
Nhớ bao dư vị từ nguồn sắc hoa
Em không gấm vóc lụa là
Nhưng em thanh thoát thướt tha dịu dàng
Em ra khi lá ngã vàng
Hồng pha sắc tím ngỡ ngàng thi nhân
Sắc hoa màu nhớ khó quên
Tinh hoa trời đất tặng em hết rồi ?
Lòng tôi mở cửa đấy thôi !
Đón em cùng giọt lệ rơi cuối mùa
Tuyền Linh
(*) Lá cây Ngô Đồng có hình thù giống như giọt lệ