Em Trả Thù

Tác giả: Mộng Tuyết

- Anh ơi! Em thích đời thi sĩ
Vui lòng, anh dạy em làm thơ?
- Em đừng chứng chứ, cười anh bảo,
Thơ thẩn gì em, khéo ngẩn ngơ!...

... Một nàng tiên nữ đẹp như em
Là một bài thơ, một quả tim
Là ành hồng non, là gió lướt
Là hoa xuân thắm, bóng trăng đêm...

... Thi sĩ, em ơi, đó lại là
Người đi theo dõi bóng tiên nga
Ước mơ, yêu thích và ca ngợi
Những cái mà em đã có thừa!

- Nhưng không, em muốn học làm thơ
Để tra thù anh đã hững hờ
Rồi phút say sưa anh có lại
Hôn em, em sẽ ẩy anh ra.

Bấy giờ, em cũng bảo anh rằng:
"Em bận làm thơ", anh nhớ chăng?
Hôm nọ, bên anh em nũng nịu,
Lạnh lùng anh cứ mãi nhìn trăng.

(Hà Nội báo, số 17 - 29 tháng Tư 1936)

(Tư liệu từ Phunuviet)
Chưa phân loại
Uncategorized