Tác giả: TTL
"bới nghèo khó người tìm ăn chưa đủ
đốt giàu sang bầy kiêu ngạo khoe đời
...
trong chén rượu giọt máu đào lấp lánh
cuộc truy hoan rồi tắt giữa vô minh " (1)
thương những ai còn giữ chữ trung trinh
những giọt lệ rơi giữa vùng sa mạc
cuộc sống nay dường như tiền với bạc
bạc - tiền ơi ! Bạc - những mái đầu xanh.
người - thờ ơ với mọi việc chung quanh
như quên hẳn mình cùng chung nòi giống
em - tuổi thơ bán rẻ vì cuộc sống
chị - nuốt lệ ngậm ngùi thân đổi lấy đô
anh - đói nghèo khí phách hóa hồ đồ
bạn - quên mau quá những ngày khốn khó
ta - dửng dưng thêm từng cây củi nhỏ
nuôi lửa hồng hủy diệt tổ tiên ta
mắt giả mù không thấy chuyện xót xa
tai giả điếc chẳng nghe lời rên xiết
chết xó đường không phải là dân Việt
người bị "buôn" chẳng phải giống Lạc Hồng
đô la xanh, lý thuyết đỏ, tương lai hồng
hòa hợp nhau như bức tranh loang lỗ
trái chuối vàng giờ lại thêm ruột đỏ
một màu đen trên di sản tổ tông
vài chữ còm chở dòng máu Lạc Long
gửi bạn thiết đang sống đời vong quốc
con "rồng lạc" dõi mắt về cố quốc
chim xa đàn kêu: "quốc quốc gia gia" .
(1) Thơ Mạc Phương Đình
đốt giàu sang bầy kiêu ngạo khoe đời
...
trong chén rượu giọt máu đào lấp lánh
cuộc truy hoan rồi tắt giữa vô minh " (1)
thương những ai còn giữ chữ trung trinh
những giọt lệ rơi giữa vùng sa mạc
cuộc sống nay dường như tiền với bạc
bạc - tiền ơi ! Bạc - những mái đầu xanh.
người - thờ ơ với mọi việc chung quanh
như quên hẳn mình cùng chung nòi giống
em - tuổi thơ bán rẻ vì cuộc sống
chị - nuốt lệ ngậm ngùi thân đổi lấy đô
anh - đói nghèo khí phách hóa hồ đồ
bạn - quên mau quá những ngày khốn khó
ta - dửng dưng thêm từng cây củi nhỏ
nuôi lửa hồng hủy diệt tổ tiên ta
mắt giả mù không thấy chuyện xót xa
tai giả điếc chẳng nghe lời rên xiết
chết xó đường không phải là dân Việt
người bị "buôn" chẳng phải giống Lạc Hồng
đô la xanh, lý thuyết đỏ, tương lai hồng
hòa hợp nhau như bức tranh loang lỗ
trái chuối vàng giờ lại thêm ruột đỏ
một màu đen trên di sản tổ tông
vài chữ còm chở dòng máu Lạc Long
gửi bạn thiết đang sống đời vong quốc
con "rồng lạc" dõi mắt về cố quốc
chim xa đàn kêu: "quốc quốc gia gia" .
(1) Thơ Mạc Phương Đình