Du Xuân Thảo Cầm Viên Sai Gòn

Tác giả: Tuyền Linh

DU XUÂN
THẢO CẦM VIÊN SÀI GÒN
Đầu Xuân đi dạo Cầm Viên
Xem nai, xem cọp - xem hiền,xem hung
Xem người cười nói lung tung
Xem ai là kẻ bán buôn má hồng?
Xem phường quất ngựa trung phong
Xem cho rõ mặt đàn ông, đàn bà?
Thì ra mới biết chăng là
Đàn ông cũng lắm, đàn bà cũng ghê !

Kìa là cậu ấm đang “phê”
Nọ thì mấy cặp má kề, môi hôn...
Thề non hẹn biển dập dồn
Sợ thời gian ít, mất toang miếng mồi
Góc đây lại một cô ngồi
Đợi ai mà thấy buồn rầu héo hon ?
Nầy cô ! với trái tim non
Về đi ! kẻo lỡ thành hòn vọng phu
Yêu đương ? ấy chốn ngục tù !
Sá chi cái thứ tình “xù” mà mơ
Lại kìa ! ai giống nhà thơ
Thất tha, thất thểu, mơ mơ...màng màng...
Sẵn chân bước tiếp theo chàng
Hỏi ra mới biết hẹn nàng chốn đây
Nàng thì góc biển, chân mây
Chàng thơ thẩn mãi từng ngày...ngày qua...
Bình minh cho đến ác tà
Biết bao là cảnh đi qua mắt mình
Buồn cười anh thợ chụp hình
Chụp chi cái cảnh chung tình, ấy nguy!
Mai đây cảnh ở, người đi
Vai kề, má áp còn gì nữa đâu.
Cái tuồng dâu bể...bể dâu...
Sờ sờ trước mắt, xa đâu chẳng nhìn
Nầy anh ! anh thợ chụp hình
Xin anh chỉ chụp một mình “thú” thôi
Kiểu đi, kiểu đứng, kiểu ngồi
Cho bao con thú trong lồng sắt kia
Thú tuy không biết hơn , thua
Thua người tráo trở, không thua nghĩa tình.
Xin anh chớ có coi khinh
Thú, Người - Người, thú biết bình sao đây ?

Anh nên dạo hết chốn nầy
Rõ ra mới biết rằng đây chốn nào

Tuyền Linh

Sài Gòn 1988
Chưa phân loại
Uncategorized