Tác giả: Vưhungviet
ĐÓN NGƯỜI XA.
Một sớm thu về nắng len qua cửa.
Đón người xưa từ thủa mới vào yêu.
Gặp được em gợi nhớ biết bao điều.
Hoài niệm cũ in sâu trong tiềm thức.
Không phải trong mơ mà là sự thực.
Em về thăm mang theo cả mùa xuân.
Xóa tan đi những mây phủ sương buồn.
Cây đời thêm xanh nắng hồng tỏa rạng.
Chuyện ngày xưa đã lần vào dĩ vãng.
Bụi phong trần năm tháng đã dày thêm.
Bước phong sương ướt đẫm bước chân mềm.
Phía trời xa em là người chiến thắng.
Còn riêng anh mảnh đời không may mắn.
Cay đắng trò đời dìm chết trái tim non.
Bệnh tật ốm đau sức khỏe hao mòn.
Ngày chia biệt chắc còn không xa lắm.
Đã hết rồi những khoảng trời say đắm.
Thăm thẳm chiều trôi bao nỗi niềm riêng.
Chấp nhận đời mình theo thuyết nghiệp-duyên.
Chờ tiếng gọi theo về miền vĩnh cửu.
Mùa thu nầy gặp em là hiện hữu.
Vui hôm nay ngày mai lại cách xa.
Cầu mong em cuộc sống thật an hòa.
Yêu thương đong đầy gia đình hạnh phúc.
VH.
Một sớm thu về nắng len qua cửa.
Đón người xưa từ thủa mới vào yêu.
Gặp được em gợi nhớ biết bao điều.
Hoài niệm cũ in sâu trong tiềm thức.
Không phải trong mơ mà là sự thực.
Em về thăm mang theo cả mùa xuân.
Xóa tan đi những mây phủ sương buồn.
Cây đời thêm xanh nắng hồng tỏa rạng.
Chuyện ngày xưa đã lần vào dĩ vãng.
Bụi phong trần năm tháng đã dày thêm.
Bước phong sương ướt đẫm bước chân mềm.
Phía trời xa em là người chiến thắng.
Còn riêng anh mảnh đời không may mắn.
Cay đắng trò đời dìm chết trái tim non.
Bệnh tật ốm đau sức khỏe hao mòn.
Ngày chia biệt chắc còn không xa lắm.
Đã hết rồi những khoảng trời say đắm.
Thăm thẳm chiều trôi bao nỗi niềm riêng.
Chấp nhận đời mình theo thuyết nghiệp-duyên.
Chờ tiếng gọi theo về miền vĩnh cửu.
Mùa thu nầy gặp em là hiện hữu.
Vui hôm nay ngày mai lại cách xa.
Cầu mong em cuộc sống thật an hòa.
Yêu thương đong đầy gia đình hạnh phúc.
VH.