Tác giả: Phuong Vuong
Tình yêu đi qua, đọng lại nỗi nhớ
Da diết tâm hồn thương nhớ niềm đau
Thôi thương đau ta đành xin cuộn lại
Cho tâm hồn sống mãi kỷ niệm xưa.
Dưới cơn mưa ta vội vàng gội rửa
Kỷ niệm buồn vẫn mở cửa chờ ta
Muốn đi xa để không còn mong thấy
Cơn mê này sao nỡ lấy niềm vui.
Rượu buồn ơi ta xin khui uống cạn
Rượu cạn dần ta chán nản thân ta
Bước chân qua một cuộc đời tăm tối
Ta lạc loài trong bóng tối tình yêu.
Ta về đây tìm lại chút ánh nắng
Tỉnh ngộ rồi lòng trống vắng đơn côi
Mong xa xôi ta một thời lầm lỡ
Vui cuộc đời ta gỡ rối con tim.
Vui trong mưa không còn cay mí mắt
Đêm hoang tàn ta đóng chặt để quên
Ngẩn mặt lên khi ân tình rộng mở
Người đón chờ đợi ta ở tương lai.
Phuong Vuong
Da diết tâm hồn thương nhớ niềm đau
Thôi thương đau ta đành xin cuộn lại
Cho tâm hồn sống mãi kỷ niệm xưa.
Dưới cơn mưa ta vội vàng gội rửa
Kỷ niệm buồn vẫn mở cửa chờ ta
Muốn đi xa để không còn mong thấy
Cơn mê này sao nỡ lấy niềm vui.
Rượu buồn ơi ta xin khui uống cạn
Rượu cạn dần ta chán nản thân ta
Bước chân qua một cuộc đời tăm tối
Ta lạc loài trong bóng tối tình yêu.
Ta về đây tìm lại chút ánh nắng
Tỉnh ngộ rồi lòng trống vắng đơn côi
Mong xa xôi ta một thời lầm lỡ
Vui cuộc đời ta gỡ rối con tim.
Vui trong mưa không còn cay mí mắt
Đêm hoang tàn ta đóng chặt để quên
Ngẩn mặt lên khi ân tình rộng mở
Người đón chờ đợi ta ở tương lai.
Phuong Vuong