Tác giả: Phuong Vuong
Con cua tám cẳng hai càng
Vai mang áo giáp, hai hàng gươm đao
Ai mà động đến cua tao
Hai đao cua kẹp, ôi đau thấu trời
Dù cho kêu la đến trời
Cua ta vẫn kẹp, dù trời gầm la
Chừng nào chọt đến yếm ta
Càng cua mới nhả, không là nát tay.
Trăng rằm là cua óp mai
Ba mươi đêm tối, chắc dai thịt đầy,
Cua khi lột vỏ thân mềm
Đôi càng to khỏe, không thèm muốn ăn,
Chỉ khi lột xác hoàn thành
Mai cua lại chắc, trưởng thành hơn xưa.
Phuong Vuong
Vai mang áo giáp, hai hàng gươm đao
Ai mà động đến cua tao
Hai đao cua kẹp, ôi đau thấu trời
Dù cho kêu la đến trời
Cua ta vẫn kẹp, dù trời gầm la
Chừng nào chọt đến yếm ta
Càng cua mới nhả, không là nát tay.
Trăng rằm là cua óp mai
Ba mươi đêm tối, chắc dai thịt đầy,
Cua khi lột vỏ thân mềm
Đôi càng to khỏe, không thèm muốn ăn,
Chỉ khi lột xác hoàn thành
Mai cua lại chắc, trưởng thành hơn xưa.
Phuong Vuong