Tác giả: Mùa Của Biển
Đêm tâm sư:
Đã biết yêu em từ thuở nào
Mà long vướng bận chuyện trần gian
Đêm về thao thức lòng khôn đủ
Viết nên tâm sự với trăng tàn.
Nổi nhớ anh mang gửi vào gió
Đưa hồn thơ phiêu lãng vào mây
Ở nơi ấy em còn thao thức ?
Chẳng dám mong em hểu được tim này.
Có câu tình đẹp tình dang dở
Tim sẽ đau nhưng chẳng hận bao giờ
Bước vào yêu lòng còn bỡ ngỡ
Tình đầu đời là duyên nợ trăm năm.
Cớ sao em vẫn âm thầm
Để mình anh gánh trăng rằm cô đơn
Phải chăng em dỗi em hờn
Đơn phương có lỗi hay đời trớ trêu.
Đã biết yêu em từ thuở nào
Mà long vướng bận chuyện trần gian
Đêm về thao thức lòng khôn đủ
Viết nên tâm sự với trăng tàn.
Nổi nhớ anh mang gửi vào gió
Đưa hồn thơ phiêu lãng vào mây
Ở nơi ấy em còn thao thức ?
Chẳng dám mong em hểu được tim này.
Có câu tình đẹp tình dang dở
Tim sẽ đau nhưng chẳng hận bao giờ
Bước vào yêu lòng còn bỡ ngỡ
Tình đầu đời là duyên nợ trăm năm.
Cớ sao em vẫn âm thầm
Để mình anh gánh trăng rằm cô đơn
Phải chăng em dỗi em hờn
Đơn phương có lỗi hay đời trớ trêu.