Tác giả: Lê Cảnh Tiến
CHỒNG CHUNG
(Thuận nghịch độc)
Không biết hỏi đời cuộc nổi trôi(*)
Phận duyên sầu muộn trắng đêm rồi
Gồng thân níu mãi tình khơi rượu
Bám nợ quên hoài lệ ứa môi
Đông chạm tối buồn hoa nhớ mộng
Nắng tan chiều lạnh lá thương chồi
Chồng chung cứ lại ngồi thơ thẩn
Mong ước cạn lời nói vậy thôi (*)...
Nghịch :
Thôi vậy nói lời cạn ước mong
Thẩn thơ ngồi lại cứ chung chồng
Chồi thương lá lạnh chiều tan nắng
Mộng nhớ hoa buồn tối chạm đông
Môi ứa lệ hoài quên nợ bám
Rượu khơi tình mãi níu thân gồng
Rồi đêm trắng muộn sầu duyên phận
Trôi nổi cuộc đời hỏi biết không ./.
LCT 04/6//2019
(*) Đại vận
(Thuận nghịch độc)
Không biết hỏi đời cuộc nổi trôi(*)
Phận duyên sầu muộn trắng đêm rồi
Gồng thân níu mãi tình khơi rượu
Bám nợ quên hoài lệ ứa môi
Đông chạm tối buồn hoa nhớ mộng
Nắng tan chiều lạnh lá thương chồi
Chồng chung cứ lại ngồi thơ thẩn
Mong ước cạn lời nói vậy thôi (*)...
Nghịch :
Thôi vậy nói lời cạn ước mong
Thẩn thơ ngồi lại cứ chung chồng
Chồi thương lá lạnh chiều tan nắng
Mộng nhớ hoa buồn tối chạm đông
Môi ứa lệ hoài quên nợ bám
Rượu khơi tình mãi níu thân gồng
Rồi đêm trắng muộn sầu duyên phận
Trôi nổi cuộc đời hỏi biết không ./.
LCT 04/6//2019
(*) Đại vận