402 - Khóc Người Em Rể

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Đêm lặng …
trán đè tay nhớ người em vừa mất
Ba mươi năm ...ba mươi năm ...
nên tình nghĩa anh em
Nước mắt rơi tràn, nấc nghẹn từ đáy thẳm con tim
Ôi cay đắng cuộc đời
đau thương sầu thăm thẳm!

Chú đi!
Chú đi về cõi vĩnh hằng tự nhiên thanh thản
Là chuyến đi dài nén lại tột đỉnh nỗi đau thương
Câu chuyện cuộc đời tròn sáu mốt năm tháng gió sương
Chú gửi mọi người: Nỗi lòng bên nhau ngơ ngác

Chú đi !
Còn lại đây cuộc đời chắt chiu khe khắt
Nết thật lòng người, sâu sắc nghĩa làng quê
Năm tháng miệt mài góp nhặt những yêu thương
Cặm cụi ngày đêm lặng thầm vun xây niềm hạnh phúc

Chú đi !
Sáu mốt năm đời bôn ba đầu trần chân đất
Ngẩng cao đầu, nhìn thẳng, nghĩa trọn với non sông
Sức lực mồ hôi trút kiệt xuống ruộng đồng
Trọn nghĩa một người công dân bình dân đất Việt

Chú đi !
Mang theo tấm lòng người cha với bao tâm nguyện
Một ngôi nhà thơ, một gia đình hạnh phúc trăm năm
Chú đi để lại trọn niềm yêu thương tha thiết
Cho em tôi; cho hai đứa con thơ trẻ mồ côi

Chú đi !
Một khoảng đêm dài trong tôi và mọi người thao thức
Nghĩ về nhau, nhớ người em - đậm nghĩa tình người
Còn đâu những buồn vui bên nhau mưa nắng, sớm chiều
Chú đi, đi mãi ...vời vợi nỗi nhớ, nỗi đau thương biền biệt

Xin cảm tạ mọi người đến với em tình sâu nghĩa nặng
Chia cùng nhau giọt buồn
cho vợi nỗi đau thương
Nơi suối vàng, em ơi yên lòng! Dù âm dương cách biệt
Lại cùng nhau chăm sóc hạt thương yêu.

(Trước linh cữu chú Vinh ngày mất)*
Chưa phân loại
Uncategorized