Tác giả: Mỹ Trinh
Tôi đi đâu cũng trở về căn nhà cũ
Tìm thấy hoài những kỷ niệm thân thương
Nào là dặn dò
Nào là nhắn nhủ
Khoảng cách thì xa
Mà thương nhớ vẫn ở gần
Có những điều thời gian hoài nuôi nấng
Vết tình yêu đậm nét mãi không nhòa
Đời phù du
Dẫu toàn là cát bụi
Bụi của tôi và bụi của anh
Những hạt bụi bám nhau thành một khối
Cùng khóc cười
Cùng tắm rửa sạch đời nhau
Có những niềm vui tươi mãi sắc màu
Những hội ngộ còn hoài trong tâm não
Dù xa xôi
Hay dù ngang trái
Những chặn đường tìm nhau nắng mưa giông bão
Gặp lại rồi kỷ niệm vẫn còn nguyên
Tôi trở về Sài Gòn vẫn thật hiền
Gió ru mát chiều Bạch Đằng trên sông đèn tình tự
Anh còn đó hát ru
Chờ thuyền về cặp bến
Giữa rừng người tôi chỉ thấy bóng anh thôi!
Anh hỏi tôi :
"Không lẽ tình mình chỉ vậy thôi?"
Tim ấp úng câu trả lời như ngừng thở
Nếu anh biết đêm tôi còn trăn trở
Thức dậy rồi ngày nhớ vẫn chưa thôi...!
Mỹ Trinh
Tìm thấy hoài những kỷ niệm thân thương
Nào là dặn dò
Nào là nhắn nhủ
Khoảng cách thì xa
Mà thương nhớ vẫn ở gần
Có những điều thời gian hoài nuôi nấng
Vết tình yêu đậm nét mãi không nhòa
Đời phù du
Dẫu toàn là cát bụi
Bụi của tôi và bụi của anh
Những hạt bụi bám nhau thành một khối
Cùng khóc cười
Cùng tắm rửa sạch đời nhau
Có những niềm vui tươi mãi sắc màu
Những hội ngộ còn hoài trong tâm não
Dù xa xôi
Hay dù ngang trái
Những chặn đường tìm nhau nắng mưa giông bão
Gặp lại rồi kỷ niệm vẫn còn nguyên
Tôi trở về Sài Gòn vẫn thật hiền
Gió ru mát chiều Bạch Đằng trên sông đèn tình tự
Anh còn đó hát ru
Chờ thuyền về cặp bến
Giữa rừng người tôi chỉ thấy bóng anh thôi!
Anh hỏi tôi :
"Không lẽ tình mình chỉ vậy thôi?"
Tim ấp úng câu trả lời như ngừng thở
Nếu anh biết đêm tôi còn trăn trở
Thức dậy rồi ngày nhớ vẫn chưa thôi...!
Mỹ Trinh