Tác giả: Hoa Thuỷ Vu
Mẹ !
Con từ bóng tối đã được mẹ bồng bế ra ánh sáng mặt trời , nơi có nguồn tâm thức của yêu thương , có vòng tay mẹ ấm áp . Mẹ cho con màu mắt thanh bình để nhìn rõ hôm nay ,ngày mai , và tuổi thơ cũng thật tươi đẹp . Con được thừa hưởng hạnh duyên của ngoại . Được nuôi dưỡng bằng những mỹ từ trong những câu kinh ngoại đọc. Được lớn lên trong vườn lòng thiện cảm của ngoại . Được ngoại khai sáng tuệ giác bằng pháp giới để vững lòng mà kiên định trước những ánh sáng phù hoa của đời thường.
Nhưng , Mẹ ơi ! Tuổi trẻ, tình yêu , lợi danh , mưu cầu và nhiều những cám dỗ khác của cuộc sống đã lôi kéo con vào vòng trầm luân , bể khổ lúc nào không hay .Trong những biến động của vô minh ,con mới nhận ra mình đang lạc loài . Muốn được về với nguồn cội của tâm Bồ Đề, nơi quê mẹ luôn có nắng lấp lánh hạt kim cương.
Lần trở về thăm mẹ. Con được nghe lại tiếng mõ, tiếng chuông của mẹ tụng bài Tâm Kinh Bát Nhã , hương trầm bay bát ngát buổi sáng như nụ cười của ngoại vẫn còn gần quanh đó . Những lời nhắc nhở ,dạy dỗ dịu dàng, mát ngọt như dòng mật nhũ của mẹ . Một lần nữa con lại được mẹ bồng bế như thời thơ dại. Mẹ dắt con bước nhẹ qua những chướng ngại ,xáo động trong tâm khảm . Cho con được nép vào chiếc y vàng của mẹ mà tìm lại ánh sáng của tuệ tâm. Vì mẹ bảo! cho dù có những cơn mưa đổ xuống nặng hạt cỡ nào , con cũng đừng quên tìm về Mẹ để được an trú trong tâm kinh ,mà lắng lòng với tự tại .
Đã được uống chén trà tim sen của mẹ . Đã được bàn tay nguyện lực của mẹ dẫn ra ánh sáng . Con xin học hạnh lành của mẹ và khai triển từ tánh , buông bỏ những lầm mê nhất thời hay khơi dậy . Sống yêu thương trong tinh thần Bát Nhã để hiện sinh được an vui .
Xin biểu lộ tấm lòng thành tri ân tình Mẹ . Xin bàn tay độ lượng còn hoài hơi ấm để chúng con thấy mình còn bé bỏng !
Xin cho quốc độ của mẹ an ổn , tinh tấn tu tập , là vầng tuệ nhật cho chúng con được trưởng thành trong tâm niệm .
Kim Thoa kính Mẹ Ấn Trí
29/04/20
Con từ bóng tối đã được mẹ bồng bế ra ánh sáng mặt trời , nơi có nguồn tâm thức của yêu thương , có vòng tay mẹ ấm áp . Mẹ cho con màu mắt thanh bình để nhìn rõ hôm nay ,ngày mai , và tuổi thơ cũng thật tươi đẹp . Con được thừa hưởng hạnh duyên của ngoại . Được nuôi dưỡng bằng những mỹ từ trong những câu kinh ngoại đọc. Được lớn lên trong vườn lòng thiện cảm của ngoại . Được ngoại khai sáng tuệ giác bằng pháp giới để vững lòng mà kiên định trước những ánh sáng phù hoa của đời thường.
Nhưng , Mẹ ơi ! Tuổi trẻ, tình yêu , lợi danh , mưu cầu và nhiều những cám dỗ khác của cuộc sống đã lôi kéo con vào vòng trầm luân , bể khổ lúc nào không hay .Trong những biến động của vô minh ,con mới nhận ra mình đang lạc loài . Muốn được về với nguồn cội của tâm Bồ Đề, nơi quê mẹ luôn có nắng lấp lánh hạt kim cương.
Lần trở về thăm mẹ. Con được nghe lại tiếng mõ, tiếng chuông của mẹ tụng bài Tâm Kinh Bát Nhã , hương trầm bay bát ngát buổi sáng như nụ cười của ngoại vẫn còn gần quanh đó . Những lời nhắc nhở ,dạy dỗ dịu dàng, mát ngọt như dòng mật nhũ của mẹ . Một lần nữa con lại được mẹ bồng bế như thời thơ dại. Mẹ dắt con bước nhẹ qua những chướng ngại ,xáo động trong tâm khảm . Cho con được nép vào chiếc y vàng của mẹ mà tìm lại ánh sáng của tuệ tâm. Vì mẹ bảo! cho dù có những cơn mưa đổ xuống nặng hạt cỡ nào , con cũng đừng quên tìm về Mẹ để được an trú trong tâm kinh ,mà lắng lòng với tự tại .
Đã được uống chén trà tim sen của mẹ . Đã được bàn tay nguyện lực của mẹ dẫn ra ánh sáng . Con xin học hạnh lành của mẹ và khai triển từ tánh , buông bỏ những lầm mê nhất thời hay khơi dậy . Sống yêu thương trong tinh thần Bát Nhã để hiện sinh được an vui .
Xin biểu lộ tấm lòng thành tri ân tình Mẹ . Xin bàn tay độ lượng còn hoài hơi ấm để chúng con thấy mình còn bé bỏng !
Xin cho quốc độ của mẹ an ổn , tinh tấn tu tập , là vầng tuệ nhật cho chúng con được trưởng thành trong tâm niệm .
Kim Thoa kính Mẹ Ấn Trí
29/04/20