Tác giả: Minh Tuấn
mùa Đông tàn chưa nhỉ?
sao lạnh vẫn còn đây
Tuyết trắng trải lạnh đầy
nơi quê người rét quá.
mỗi lần nghe tiết giá
lòng đã thấm sợ đông ,
nóng lạnh gom chất chồng
trong tấm thân xuân nhạt.
nhớ đồng sâu câu hát
ăn cơm nắm ngủ đồng
trâu bước với nhà nông
nghèo nhưng không day dứt
giờ mới biết nỗi cực
của kiếp sống tha hương
bồng bềnh nơi đất khách
làm ăn cực trăm đường
mùa đông lạnh như cắt
áo quần ,khăn kín bưng
chân giày đi mấy tất
còn chèn thêm ni Nông.
đứng bán buôn cùng gió
tuyết trắng bay cùng đường
lạnh như ai đấm ngực
buốt như dao cứa xương.
vẫn phải vui làm việc
vì hạnh phúc gia đình
biết phải luôn gắng sức
trong cuộc sống mưu sinh
mùa Xuân về rồi nhỉ ?
quê người Tuyết còn đây
câu hỏi đã mấy ngày
Đông tàn hay chưa nhỉ ?
sao lạnh vẫn còn đây
Tuyết trắng trải lạnh đầy
nơi quê người rét quá.
mỗi lần nghe tiết giá
lòng đã thấm sợ đông ,
nóng lạnh gom chất chồng
trong tấm thân xuân nhạt.
nhớ đồng sâu câu hát
ăn cơm nắm ngủ đồng
trâu bước với nhà nông
nghèo nhưng không day dứt
giờ mới biết nỗi cực
của kiếp sống tha hương
bồng bềnh nơi đất khách
làm ăn cực trăm đường
mùa đông lạnh như cắt
áo quần ,khăn kín bưng
chân giày đi mấy tất
còn chèn thêm ni Nông.
đứng bán buôn cùng gió
tuyết trắng bay cùng đường
lạnh như ai đấm ngực
buốt như dao cứa xương.
vẫn phải vui làm việc
vì hạnh phúc gia đình
biết phải luôn gắng sức
trong cuộc sống mưu sinh
mùa Xuân về rồi nhỉ ?
quê người Tuyết còn đây
câu hỏi đã mấy ngày
Đông tàn hay chưa nhỉ ?