Tác giả: Mũm Mĩm
TỰ DƯNG NGỒI VIẾT VU VƠ...
Tự dưng trời đất chuyển mưa..
Tự dưng vẫn nhớ ngày xưa hẹn hò..
Tự dưng hiểu sự đợi chờ...
Tự dưng cảm thấy thẫn thờ chênh vênh...
Tự dưng nhớ một cái tên..
Tự dưng rất vội người quên chuyện tình..
Tự dưng ảo ảnh bóng hình..
Tự dưng đã biết một mình cô đơn...
Tự dưng lâu rồi chưa hôn..
Tự dưng muốn được..ai ôm ngủ vùi..
Tự dưng cảm giác ngậm ngùi..
Tự dưng lại nhớ một người xa xôi..
Tự dưng quên đứng quên ngồi...
Tự dưng buốt quá...tả tơi trong lòng..
Tự dưng đôi mắt thâm quầng..
Tự dưng vô cớ tự dưng thế này..
Mũm mĩm
Tự dưng trời đất chuyển mưa..
Tự dưng vẫn nhớ ngày xưa hẹn hò..
Tự dưng hiểu sự đợi chờ...
Tự dưng cảm thấy thẫn thờ chênh vênh...
Tự dưng nhớ một cái tên..
Tự dưng rất vội người quên chuyện tình..
Tự dưng ảo ảnh bóng hình..
Tự dưng đã biết một mình cô đơn...
Tự dưng lâu rồi chưa hôn..
Tự dưng muốn được..ai ôm ngủ vùi..
Tự dưng cảm giác ngậm ngùi..
Tự dưng lại nhớ một người xa xôi..
Tự dưng quên đứng quên ngồi...
Tự dưng buốt quá...tả tơi trong lòng..
Tự dưng đôi mắt thâm quầng..
Tự dưng vô cớ tự dưng thế này..
Mũm mĩm