Tôi Là Em, Hiện Tại

Tác giả: Du Tử Lê

chiều hái, gặt bóng cây
chất đầy đêm tĩnh, lặng
như tôi gửi bàn tay
trên ngực người xa, vắng.

sáng bước ra vườn sau
lá từng ngày thay, đổi.
tôi có em dài, lâu
tự phút đầu bối rối.

tôi gieo hạt tương tư
trên luống người biến, hiện;
tôi nhìn tôi khổ, đau:
- xiết bao tình thân, thiện.

chim thâu ngắn đường bay:
-trao tặng đời tiếng hót.
tôi thu nhỏ hồn tôi:
-gửi cho người khuất mặt.

sợi tóc như rừng cây
sông chảy /cùng/ trí nhớ - -
em buồn, vui như mây
tôi trôi /cùng/ gió nổi.

quá khứ như tương lai:
em đã từng ở đấy.
chúng ta đâu phải hai.
tôi là em: hiện tại!

địa ngục: trong lòng ta.
niết bàn: tâm phẳng, lặng.

không điều nào mất đi
từ tình tôi hiến tặng.

hãy cảm ơn khổ, đau,
như điều em giữ lại.
hãy cảm ơn đời sau,
như điều ta đã nói.

ta gieo, gặt chính ta
tự cánh đồng nghiệp, ngã.

Du Tử Lê,
(Calif. Sept. 02)
Chưa phân loại
Uncategorized