Tác giả: Duy Giang
quanh năm cũng chỉ bốn mùa
sao dăng gió lạnh làm mùa tuyết băng
bước đi đã nặng phong trần
chia xa đã tủi - thêm phần tuyết rơi.
để tầm mắt mất xa xôi
mù dăng cất Nắng - gió rồi ướp băng
ngày quạt hơi lạnh căm căm
tối thêm mưa tạt cho lòng thẳm sâu.
đời người có được dài đâu
mà sao phải xẻ với sầu mùa đông
quả cây chăm bón vun trồng
khi không phải đợi hết đông mới làm.
Trăng Thu tỏa sáng mênh mang
thế gian sáng sủa - giúp ngàn người vui
sao mang mây tới dập vùi
dấu Trăng một chốn để đời hoang vu.
mùa đông có mấy tầng mù
mà sao trời đất âm u cảnh sầu.
một thoáng thầm trách mấy câu.
nghe chăng đông hỡi... tiếng sầu tôi than.
DUY GIANG
sao dăng gió lạnh làm mùa tuyết băng
bước đi đã nặng phong trần
chia xa đã tủi - thêm phần tuyết rơi.
để tầm mắt mất xa xôi
mù dăng cất Nắng - gió rồi ướp băng
ngày quạt hơi lạnh căm căm
tối thêm mưa tạt cho lòng thẳm sâu.
đời người có được dài đâu
mà sao phải xẻ với sầu mùa đông
quả cây chăm bón vun trồng
khi không phải đợi hết đông mới làm.
Trăng Thu tỏa sáng mênh mang
thế gian sáng sủa - giúp ngàn người vui
sao mang mây tới dập vùi
dấu Trăng một chốn để đời hoang vu.
mùa đông có mấy tầng mù
mà sao trời đất âm u cảnh sầu.
một thoáng thầm trách mấy câu.
nghe chăng đông hỡi... tiếng sầu tôi than.
DUY GIANG