Tác giả: Du Tử Lê
1.
người cho tôi trần gian:
trái đất thời thơ dại
chim canh cửa địa đàng
thuở chúng còn chịu...nói.
2.
người cho tôi mùi hương
và, mặt trời giữa ngực,
môi: thơm biển Hoa Nghiêm,
trái tim: rừng Bát Nhã.
3.
người cho tôi vực, khuya
đêm vọng, nồng, tiếng hát.
những ngón tay xuân thì:
bươi tìm...tôi-thất-lạc.
4.
người cho tôi phục sinh
giữa chập trùng oan, khuất.
những con dế nghe kinh;
gióng hồi chuông cứu rỗi.
5.
người cho tôi đám đông:
-thấy chúng ta là một.
trong dáng ngồi Quan Âm
tôi kiết già nỗi nhớ.
6.
người cho tôi bền, lâu
từ ngọn đèn đã tắt.
tôi cho...tôi: - đời sau
từ khi em có mặt.
Du Tử Lê
(Nov. 01)
người cho tôi trần gian:
trái đất thời thơ dại
chim canh cửa địa đàng
thuở chúng còn chịu...nói.
2.
người cho tôi mùi hương
và, mặt trời giữa ngực,
môi: thơm biển Hoa Nghiêm,
trái tim: rừng Bát Nhã.
3.
người cho tôi vực, khuya
đêm vọng, nồng, tiếng hát.
những ngón tay xuân thì:
bươi tìm...tôi-thất-lạc.
4.
người cho tôi phục sinh
giữa chập trùng oan, khuất.
những con dế nghe kinh;
gióng hồi chuông cứu rỗi.
5.
người cho tôi đám đông:
-thấy chúng ta là một.
trong dáng ngồi Quan Âm
tôi kiết già nỗi nhớ.
6.
người cho tôi bền, lâu
từ ngọn đèn đã tắt.
tôi cho...tôi: - đời sau
từ khi em có mặt.
Du Tử Lê
(Nov. 01)