TÂM TÌNH ĐỒNG HỌA (14)
Màn đêm phủ sương giăng mờ nhân ảnh
Tiếng vạc sành canh cánh giữa canh thâu
Em cô đơn lạc lõng ánh trăng sầu
Hồn phiêu lãng nhuộm niềm đau chôn chặt
Tình ngàn dặm làm đôi tim quặn thắt
Nỗi nhớ thương như cắt đứt tâm can
Gởi âm thinh mộng tưởng bóng dáng chàng
Nghe tê tái khi đêm tàn quạnh quẽ
Ai than thở nghẹn ngào ai gối lẻ
Để đắng lòng lặng lẽ lệ buông lơi
Thoáng hương yêu những khát vọng xa vời
Ôi da diết! quãng đường đời hiu quạnh...
Nàng bên ấy ôm nắng tàn giá lạnh
Ta nơi nầy nẻo vắng nhớ nhung xa
Niềm mênh mang, khắc khoải dưới chiều tà
Vương vấn mãi, ngân nga dài điệp khúc
Có cái gì làm từ từ nhói nhức
Quả tim tình cất giữ ảnh hình thương
Để giờ đây lặng lẽ ngắm mây sương
Ngàn da diết trải buồn theo huyết quản
Yêu làm chi để rồi mang hụt hẫng
Nỗi âm thầm ngày tháng nghẹn tương tư
Ánh trăng vàng soi bóng quạnh chơ vơ
Vói chẳng tới, thẫn thờ trên nẻo bước…
Tháng 6/2018
Nhất Lang & Tam Muội
Màn đêm phủ sương giăng mờ nhân ảnh
Tiếng vạc sành canh cánh giữa canh thâu
Em cô đơn lạc lõng ánh trăng sầu
Hồn phiêu lãng nhuộm niềm đau chôn chặt
Tình ngàn dặm làm đôi tim quặn thắt
Nỗi nhớ thương như cắt đứt tâm can
Gởi âm thinh mộng tưởng bóng dáng chàng
Nghe tê tái khi đêm tàn quạnh quẽ
Ai than thở nghẹn ngào ai gối lẻ
Để đắng lòng lặng lẽ lệ buông lơi
Thoáng hương yêu những khát vọng xa vời
Ôi da diết! quãng đường đời hiu quạnh...
Nàng bên ấy ôm nắng tàn giá lạnh
Ta nơi nầy nẻo vắng nhớ nhung xa
Niềm mênh mang, khắc khoải dưới chiều tà
Vương vấn mãi, ngân nga dài điệp khúc
Có cái gì làm từ từ nhói nhức
Quả tim tình cất giữ ảnh hình thương
Để giờ đây lặng lẽ ngắm mây sương
Ngàn da diết trải buồn theo huyết quản
Yêu làm chi để rồi mang hụt hẫng
Nỗi âm thầm ngày tháng nghẹn tương tư
Ánh trăng vàng soi bóng quạnh chơ vơ
Vói chẳng tới, thẫn thờ trên nẻo bước…
Tháng 6/2018
Nhất Lang & Tam Muội