Tác giả: VŨ THỊ MINH NGUYỆT
Còn Lại Mình Em
Anh! có lẽ nào anh đã xa em. như con thuyền rời xa bến nước. anh buồn, vui em không biết được. còn lại mình em, nước mắt rơi.. còn lại mình...
Con Đường Em Thường Đi Qua
Tặng huenn. con đường em thường đi qua. nơi anh đã từng ở đó. hàng cây xì xào nỗi nhớ. anh ấy xa rồi, bạn ơi…. đã qua một chặng cuộc đời...
Cột Mốc Biên Cương
Nhà thơ Bùi Minh Quốc. 2004. Ảnh: Phạm Xuân Nguyên. tẤM ẢNH NHÀ THƠ BÙI MINH QUỐC. nguyễn Trọng Tạo. mấy năm trước, Phạm Xuân Nguyên cho tôi tấm...
Em Đi Tìm Bình Yên
Em đi tìm bình yên nơi con sóng biển xa. có gì xôn xao trong cỏ cây hoa lá. em đi tìm bình yên khi anh thành xa lạ. ngắm anh giận buồn, bão tố...
Ghen
Đã biết là em ghen. sao anh đa tình thế. nụ cười anh quyến rũ. đâu dành riêng cho em. đã biết là em ghen. sao anh tài hoa thế. si mê bao nhiêu...
Hoá Đá
Giữa chiều ngồi lặng thẩn thơ. tim buồn hoá đá, hững hờ tháng năm. thì thôi, kệ ánh trăng rằm. thì thôi, một cuộc chơi lầm người chơi. thì...
Khóc Người Bạc Mệnh
Viếng hương hồn thi sỹ Nguyệt Thảo. biết rằng sống gửi thác về. mà sao vẫn thấy tái tê nỗi buồn. người đi siêu thoát hương hồn. câu thơ để...
Món Nợ
Người nông dân nợ cánh đồng. chiếc đòn gánh trên vai cả đời kẽo kẹt. người thợ xây nợ ngôi nhà đẹp. nhưng không được ở bao giờ. nhà thơ suốt...
Nhớ Quê
Ta muốn trở về cánh đồng xanh. da diết lắm một triền sông đầy gió. những con đường dài dẫn về ngõ nhỏ. mái nhà tranh đầm ấm bữa cơm chiều. để...
Nụ Hôn Gió
Ban mai. thức dậy. ùa vào nỗi nhớ. giọt sương. hôn ngọn cỏ. run rẩy cả bình minh. mình đi qua cuộc tình. bằng nụ hôn gió. sắc mặt anh ửng đỏ...