Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Tưởng Rằng Đã Quên
Đêm nay trời lạnh mọc trăng buồn. ngoài sân giông gió hạt mưa tuôn. nhớ ai ngàn dặm tình chưa phỉ. cô đơn vẫn ngủ giấc vô hồn ? người hẹn từ xa...
Tưởng Nhớ Cha Mẹ
Đêm về thấy ảnh Mẹ Cha. lung linh ngọn nến trong nhà rọi soi. người đi khuất bóng muôn đời... mang mang sầu biết một trời nhớ thương. thân ta ở cõi...
Tuổi Còn Yêu
Khi gần gũi mang mang niềm luyến ái. đêm thẫn thờ tưởng nhớ bóng mê say. hai ta xa cách đông tây. cuộc vui ngắn ngủi ngày dài chóng qua. tình chớm...
Từ Tôn Giáo Đến Khoa Học
Lúc ta xem côn trùng như chiếc lá. tự hỏi rằng ai đã chế tạo ra ? toàn đất trời , cả vũ trụ bao la. tất phải có sự thông minh đâu đó ! lòng thán...
Tu Một Kiếp Người
Cuộc sống thế gian có chữ thời. có thời trôi chảy , thời khó khăn. cố vượt , bám trì qua khổ ải. sự thể dễ hơn được thảnh thơi. đường ta tiến bước...
Trên Sông Nhớ Người
Một thuở đêm sương ngắm sao mờ. đông sang lạnh lẽo lòng bơ vơ. trăng côi soi bóng dòng vắng lặng. thuyền độc ngâm mình bến mộng mơ. mến tiếng hương...
Trên Bến Xuân
Nơi đâu tìm lại ngón đàn ? tiếng tơ thánh thót trong màn sương đêm. du dương thứ bậc thơ mềm. cùng người trên bến dịu êm thưở nào. tình đầy theo gió...
Trên Bến Tàu
Chiều chiều ghé bến ngắm sông câu. nước đọng dòng trôi chỉ một màu. hai ngả lênh đênh tàu phụt khói. đôi bờ nhung nhớ bóng chìm sâu. mây nước song...
Trên Bến Hàm Dương
Tiếng đàn lỗi nhịp tiến cung sầu. hàm dương thất hẹn biết ai đâu ? nhớ thưở duyên xưa thuyền ghé bến. tính tang chung gảy khúc tư cầu. đàn nhạc...
Trăng Và Biển
Trăng và biển nhìn nhau tình xa vắng. đêm nay buồn trông ngóng vạn cõi mơ. bầu trời đen lảng vảng áng mây mờ. nơi thăm thẳm có ngàn sao lấp...