Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
Ước
ƯỚC. ước gì sấy nóng hạt mưa. tặng người bán lẻ chợ trưa ế hàng. giọt vơi giọt nặng chẳng màng. chỉ mong người đỡ nhẹ nhàng kẻo rơi. nâng niu...
Úi Chà
Cái ngày... ừ nhỉ! Sao quên. nhè lưng ai đấm như điên. úi chà! cong môi dề bĩu... lu loa. - Bắt đền! - Đền? ứ! Còn xa... mới đền! mình vô…...
Tửu Bôi
TỬU BÔI. ta còn mắc nợ mấy lần đây? để nõi sầu vương ánh Nguyệt gày. tối mộng người thơ lòng thắc thỏm. chiều buông ái nhạc nỗi vơi đầy. chờ trăng...
Từng Thu
RỪNG THU. (Thuận nghịch đọc). (Thuận). thường nghê nảy khúc mộng thu vàng. đổ suối nghe rừng nhạc cất vang. vương mãi dốc đồi thương dạ...
Tự Tình
TỰ TÌNH. cuối tuần. người đón kẻ đưa. dòng tình xuôi ngược. vui chưa. hỡi tình! . còn người. đón cái vô hình. những bao chúa nhật. tự tình trăng...
Tự Sướng
TỰ SƯỚNG. ngẫm thôi...chi thấy có bao giờ? giá sách ngăn bàn…rặt những thơ. sáng hụt mò rương toàn cọc méo. chiều co nắn bóp vẫn ngăn khờ. đó mong...
Từ Ngày...
TỪ NGÀY... . từ ngày vắng bóng cầu ao. mắt như phải vía nao nao dáng cầu. người ngồi vo gạo giờ đâu. con rô lao đuổi mồi câu có còn. khóm tre...
Tự Lòng (2)
TỰ LÒNG. . sinh thời gốc gác nhà quê. sao quên diệu vợi nón mê đội đầu. . mấy đời thả lỏng lưng trâu. quất roi nước đại về đâu mặc lòng. ngực căng...
Tự Lòng
TỰ LÒNG. . cHẲNG biết sau này - CHẲNG biết nao…. tHẾ là mong mỏi - THỂ là sao? tHÔI thì tạm gác - THÔI câu nhớ. qUYẾT vậy xin thề - QUYẾT ý...
Từ Khi..
TỪ KHI…. từ khi phân ngả đường tình. treo trăng víu gió ẩn mình trong thơ. ta như trẻ lạc dại khờ. cuối chiều nhặt cái hư vô mà đành…. trả hồn...