Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
Nỗi Lòng
NỖI LÒNG. (Ngũ độ thanh). nghĩa hết thôi đành tạm bỏ thơ. tình xuôi rệu rã đến bơ phờ. khi thì đụng đũa mồm vênh váo. bữa lại nâng thìa mắt ngẩn...
Nỗi Buồn Tàu Qua
NỖI BUỒN TÀU QUA. . nhà tôi nằm cạnh đường tàu. chuyến đi chuyến đến thuộc làu với tôi. nhà ga cũng chẳng xa xồi. vù xe một quãng là ngồi ghế...
Nồi Bỏ Bếp
NỒI BỎ BẾP. từ ngay nồi bỏ bếp đi. chảo vênh treo giá xoong lỳ nắp vung. tan hoang mái rạ nhện giăng. tơ hơ đũa mốc bát nằm co ro. cái còn chẳng...
Nơ..nợ
NƠ...NỢ. đi tìm chữ NỢ thế gian. qua bao nhiêu quãng cơ man nhọc nhằn. nợ sông nước chẳng ngược dòng. nợ bờ cỏ bám níu chồng thời gian. nợ ngày...
Ninh Bình Ơi
NINH BÌNH ƠI. mảnh đất quê nhà mới rạng xinh. ai chưa dạo gót tới dâng trình. rằng hay ngắm động đằm sương khói. bởi đã thăm chùa sáng hiển...
Nhớ Vợ
NHỚ VỢ. kiếm vần viết mãi chẳng ra thơ. trằn trọc năm canh đến dại khờ. mở mắt tê vai dầm khóe cạn. xoay mình não tủi mốc cành khô. cháu về vui tết...
Nhớ Về Xa Lắm
NHỚ VỀ XA LẮM. gà đồi, ngồi giữa quán đồi. nếp xôi bốc khói đứng ngồi...trong sương. thung Khe mới nửa đoạn đường. còn chưa chạm món lợn...
Nhớ Trăng
NHỚ TRĂNG. nhớ trăng...dạo ngắm trăng khuya. nương mây đan sợi tóc lùa chiều vơi. mắt đưa...môi chẳng nhấp lời. chút chi ai thả nụ cười bến...
Nhớ Trai Bồ Quân
NHỚ TRÁI BỒ QUÂN. . xen giữa hai lần tập. tranh thủ giờ giải lao. dưới chân ngọn Tam Điệp. cây bồ quân ta trèo. . thằng cời thằng bám gốc. vít...
Nhớ Sông Diêm
NHỚ SÔNG DIÊM. họa tá vận và bộ vận bài SÔNG DIÊM. thơ Đỗ Minh Tâm. (Thuận). anh vắng sông rồi xa bến xưa. nhớ dòng trôi dịu mát chiều...