Tác giả: Ngọc Thạch
Câu Đêm
Đêm thu lành lạnh gió heo may. trăng chếch song ngoài, lả bóng cây. sương mắc màn giăng, sông trắng xóa. kia khóm vi lô tủa ngọn gầy. bến vắng...
Chán
Cuối thu đêm lạnh, mền đơn mỏng. sương sa đọng trắng liễu Chương Đài. tỉnh giấc nằm co, trôi mộng đẹp. gió tìm hơi ấm mảnh hồn...
Chẳng Ai Thấy Tôi
Từ bùn đen. tôi đến nơi đây. trong rực rỡ, Ngập tràn ánh sáng. có ai thấy tôi không? cái xác khô biến dạng. người điểm tô. sáng chói màu hồng...
Chẳng Chờ
Cánh cửa phòng xuân khép hững hờ. tường đông con nhện mắc giăng tơ. tương tư chín đợi mười thương nhỉ. thì vượt rào sang chứ chẳng...
Chẳng Mơ Tiên
Nay qua Yên tử ngắm Phù vân. nhơ nhuốc chân đi vướng bụi trần. những kẻ thành Tiên không phải đạo. một lũ ma tà với tiểu nhân. cha mẹ sinh ta...
Chiếc Áo Thời Gian
Chiếc áo thời gian bỗng thay màu. trăm thương ngàn nhớ gửi cho nhau. sân trường sắc đỏ. Chao cánh phượng. tán lá ngân dài, tiếng ve nâu. áo...
Chiều Bên Sông
Chiều đứng lại bên sông mây đỏ ráng. gió hắt hiu se lạnh chuyển giao mùa. hoàng hôn rụng cuối trời sao vớt nắng. dơi chập chờn pha mực viết lên...
Chiều Mưa Cuối Hạ
Cơn mưa chiều đã thôi rơi! áo em đã ướt… Để rồi lại khô…. đi qua một thoáng tình cờ…. dấu son đã nhạt… trên bờ môi xưa...
Chiều Mưa Gia Viễn
Thu lạnh nên giời mưa hạt mau. bôi giang ta lại nhấp chung sầu. kênh gà suối nước lên hơi ấm. thuyền về Gia thịnh đợi buông câu. phố Me mưa...
Chiều Mưa Ninh Chữ
Ninh chữ chiều xưa gió mưa bay. tháng chín người đi ẩn dấu dầy. cát gột tình ai trên luống trống. mây hồng thả nổi, sóng nghiêng say. những...