Tác giả: Hoàng Vũ Luân
Ngủ Ngoan Em Nhé
Em đừng thả ánh mắt vào bầu trời đêm. nơi cư trú những hành tinh xa lạ. nơi mây, gió vẫn gieo mưa cuối hạ. và lạnh lùng thả giọt trăng...
Như Những Giọt Buồn
Mưa rơi lung linh trên mắt em buồn. rèm mi khẽ chớp sóng sánh hoàng hôn. vai nghiêng tóc huyền lệ đẫm trùng dương. nương theo tiếng gió ngân vọng...
Nợ
1. huế mùa khô nắng. nắng xênh xang thiêu đốt tiếng cười. không gian tĩnh lặng. gốc si già khép lá. xanh xao. hàng phượng vĩ thu hoa. chiều...
Phân Vân
Trong nỗi hoang sơ của khung viền giới hạn. phân chia một vạch vô hình. dẫu một bước mong manh. ai một lần vượt cạn? dẫu chỉ bằng sợi tóc thời...
Ru Em Hương Ngát Xanh Đời
“từ trong vô tận mịt mùng. ru thương ánh nguyệt soi chung lối về…”. - mến tặng bạn thơ -. lời ru lên giòng ngơ ngác. hương đêm gió trỗi ngút...
Ru Trăng Ửng Nét Duyên Thầm
Hợp lưu con nước yên giòng. hòa tâm hợp ý gió nồng ru hương. mím chi mắt cười xanh nõn. lung linh trăng chiếu suối huyền. mầm đêm trổ màu lá...
Ta Vẽ Em -ta
Ta vẽ ta - vòng tay âu yếm. trái tim em, khép kín một vòm thương. xanh mắt trong, tím mộng thường. sâu lắng. ta vẽ ta - muôn ngàn tia nắng...
Vọng Xuân Ca
Sóng vỗ chân mây lạnh lẽo. bờ xa con nước lặng thầm. một đời mịt mù viễn xứ. bao năm tình mãi phân vân. dấu chân ai qua phố cũ. mưa rơi nặng...