Tác giả: Hoài Khanh
Bóng Sương
Ngày sương thành phố dâng mùa. bóng thu chìm tịnh cánh thưa khởi vàng. tôi hoài trên bước lang thang. yêu em vô lượng mà mang dại buồn. tóc huyền...
Mầu Lưu Linh
Chim bay tàn bóng xa mù. thôi sương ở lại đền bù tuổi tôi. nằm đây lạnh suốt mặt trời. hoài thương quá khứ đã ngùi phiêu linh. phố xưa hồn đẫm lệ...
Ngồi Lại Bên Cầu
Người em xưa trở về đây một bận. con đường câm bỗng ánh sáng diệu kỳ. tôi lẫn trốn vì thấy mình không thể. mây của trời rồi gió sẽ mang đi. em -...
Những Chiều Tiếng Súng
Trong chiều nắng mỏng phai tan. cành nghiêng ngày xế điêu tàn dưới sâu. tôi đi lặng một vũng sầu. phất phơ hồn mộng biết đâu là mình. sông rồi nước...
Nước Mắt
Đã chết mùa thu em biết chưa. anh không khóc nữa để mong chờ. buồn không chở nỗi bao nhiêu nhớ. rưng rức đâu từ vạn cổ sơ. ngàn năm rồi chỉ một...
Phương Trời Lưu Viễn
Biển mù mịt đó mưa đan. tôi ngàn năm nhớ nào tàn mộng xưa. vi vu mầu gió đi mùa. núi non đồng vọng cũng thừa xót thương. đã nghe đất dậy môi...
Sẽ Là Gì Trong Một Kiếp Xa Xôi
Ta là gió của nghìn năm xưa cũ. tiếc huy hoàng một thuở trở về đây. ta là nhạc của luân hồi chín kiếp. hồn trầm luân thấm máu những bàn tay...
Trông Theo
Bến sông này, bến sông này. trăng xưa lạnh xuống hàng cây gục đầu. người xưa chừ biết là đâu. này trăng gió cũ này câu giã từ. lối đi vàng nhạt...
Tương Tư Đất
Tặng Tuệ Sỹ. người đi về đâu bóng đời hiu hắt. ngọn đèn xưa ai thắp sáng bên sông. nỗi niềm xưa ai canh cánh bên lòng. có phải vì ngọn gió thu...
Xin Chào Đà Lạt
em ở đó với bầu trời mây núi mùa đông sương rờn trên má hoa đào linh hồn ta mấy mươi mùa của suối lạnh vô cùng không biết tự phương nao chân ta bước..